DÒNG SÔNG MANG LỬA - Trang 427

trai tráng, con đi rồi, bố mẹ già, các em còn nhỏ, chắc mọi
người vất vả lắm. Con mong một ngày, sẽ lại được đi qua vòm
cổng cổ kính trước ngõ, sẽ được ôm mọi người trong vòng tay
mình. Con về, con sẽ làm tất cả mọi việc nặng nhọc, bù lại
những ngày vất vả của bố mẹ và các em.

Mai đọc đến đây, chính nó cũng nghẹn giọng. Còn người

mẹ thì liên tục lấy tay áo lau nước mắt. Mai trấn tĩnh giây lát,
rồi đọc tiếp:

Bố mẹ ơi. Con ở Trường Sơn, có vất vả, ác liệt, nhưng vui

lắm. Bạn bè đồng đội gắn bó, sống chết có nhau. May mắn cho
cuộc đời con. Ở nơi gian khổ ác liệt này, con đã tìm được người
con gái sẽ gắn bó với cuộc đời mình. Đó là Lan. Người con gái
cầm lá thư này.

Mai ngừng đọc giây lát. Cả nhà ngước nhìn cô gái. Bà mẹ

bất giác quàng tay qua eo Lan, kéo về phía mình. Lan đang cố
nén tiếng nấc, người cứ rung lên.

- Sao con lại khóc. Con đã về nhà rồi mà.

Lan và con đã có nhau trong những giây phút hiểm nghèo

nhất. Chúng con yêu nhau, đã báo cáo thủ trưởng đơn vị, và họ
ủng hộ cho tình cảm của chúng con. Nếu Trời Phật phù hộ cho
giọt máu của con được đơm hoa kết trái, thì xin bố mẹ hãy đón
lấy đứa cháu nội, coi như con đã về mang niềm vui cho cả nhà.

Trong vòng tay của bà mẹ, Lan òa khóc:

- Mẹ ơi. Con bất hiếu rồi. Những trận ốm ở Trường Sơn đã

chưa cho con được làm mẹ. Xin bố mẹ tha tội cho con.

Người mẹ an ủi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.