DÒNG SÔNG MANG LỬA - Trang 426

lớn bị câm điếc, còn cô út đang học lớp bảy. Chúng nó đều quý
anh lắm.

- Chị Lan! - Cô bé tròn mắt ngạc nhiên, rồi chạy vào, reo

lên - Bố mẹ ơi, chị Lan chỗ anh Đỉnh về.

Người đàn bà đang ngồi trân trân trong căn nhà tăm tối,

người đàn ông đang ngồi đọc báo bên cửa sổ, bỗng bật dậy. Một
cô gái cũng từ trong buồng chạy ra ú ớ. Cả căn nhà bỗng như
có một sức sống ùa vào. Mẹ anh dáng người dong dỏng, những
đường nét khắc khổ đã hằn trên khuôn mặt, nhưng vẫn chưa
mất đi dáng vẻ thanh tú của thời xuân sắc. Và cả cha anh nữa.
Một người đàn ông cao lớn, nhanh nhẹn. Cha mẹ như vậy,
đương nhiên sinh ra anh của em đẹp trai và oai hùng thế.
Người đàn bà chạy tới, ôm lấy Lan.

- Cháu là Lan đấy ư? Bác đã nghe Đỉnh và Hiến kể về cháu.

Trong vòng tay của bà, Lan bỗng cảm thấy ấm áp và hạnh

phúc.

- Bác ơi. Cháu có mang thư anh Đỉnh về.

Mắt người đàn bà sáng lên. Nét u uẩn vụt tan biến. Giọng

nói bỗng trở nên run rẩy:

- Sao? Cháu có mang thư của nó về thật sao? Ôi lạy Trời lạy

Phật. Vậy là nó vẫn còn sống - Bà run run nhận lá thư từ trong
tay Lan - Mai ơi. Con đọc to cho cả nhà nghe đi. Mẹ hồi hộp
quá.

Cô bé mặt mày rang rỡ, cầm lá thư, đọc:

Bố mẹ kính yêu của con. Lâu rồi, con không nhận được thư

nhà. Con nhớ mọi người quá. Trong nhà, chỉ có mình con là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.