DÒNG SÔNG MANG LỬA - Trang 534

nghiệp cùng dãy nhà tập thể nhắn có khách, bạn của anh Thục
từ Trường Sơn ra, Khanh cho lớp nghỉ sớm, tất tả chạy về.

- Em chào anh. Anh đợi em lâu chưa ạ? - Nàng thân mật

hỏi, rồi mở cửa phòng mời anh vào nhà.

Vẻ tự nhiên, cởi mở của Khanh ngay từ đầu đã giúp Ngọc

xua tan cảm giác ngại ngùng. Căn phòng của Khanh giản dị,
ngăn nắp. Nó vẫn đúng như những gì Thục mô tả trong những
câu chuyện tâm sự ở Trường Sơn. Thời sinh viên thế. Bây giờ
là giáo viên, vẫn vậy. Ngọc nhận ra cái ống bút làm bằng thân
tre để ngay ngắn ở góc bàn. Bên ngoài ống bút khắc hình dòng
sông với một cánh buồm đơn độc. Xa xa là dãy núi xanh, mấy
cánh chim trời đang bay về phía ráng chiều, nơi vầng mặt trời
bắt đầu khuất dần sau dãy núi. Dưới bức tranh đơn sơ ấy là nét
chữ nắn nót của Thục: "Tặng Khanh mừng sinh nhật". Theo
thời gian, màu xanh của núi, màu đỏ của cánh buồm không
còn tươi mới, nhưng những nét khắc vẫn còn nguyên sự sắc
sảo, tỉ mỉ. Nó cho thấy người làm ra chiếc ống bút này đã gửi
vào đây biết bao tình cảm và trân trọng. Nhìn chiếc ống bút,
Ngọc cảm thấy tự tin hơn khi đến đây với tư cách là sứ giả của
Thục.

- Anh ra lâu chưa ạ? Các anh ở trong ấy chắc gian khổ, vất

vả lắm? - Khanh bưng chén trà nhỏ mời Ngọc.

- Tôi là Ngọc, bạn chiến đấu của anh Thục. Tôi mới ra được

vài hôm - Ngọc đón chén trà từ tay cô gái và bất chợt bắt gặp
đôi mắt của cô. Một đôi mắt to trong với cái nhìn sâu thẳm -
Ngọc thầm nghĩ, chắc hẳn tình yêu say mê của Thục bắt đầu từ
ánh mắt hút hồn này đây! - Đôi chút bối rối vì ý nghĩ vừa
thoáng qua, Ngọc điềm tĩnh nói tiếp - Khanh này, anh Thục có
gửi cho Khanh một lá thư. Khanh hãy đọc thư, rồi tôi sẽ kể cho
Khanh chuyện của chúng tôi trong ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.