DÒNG SÔNG MANG LỬA - Trang 574

anh được bình an. Anh Ngọc ơi. Anh hãy vì em mà bảo trọng
nhé.

Ngọc dừng lại, ôm Hạnh vào vòng tay của mình:

- Anh cảm ơn em. Từ khi có em, anh luôn tự nhủ mình

phải sống thế nào để xứng đáng với em. Sống chết trong chiến
tranh giống như mệnh số, nhưng với người lính, khi có tình
yêu của một người con gái, thì họ cảm thấy cuộc sống đẹp hơn,
ý chí của họ vững vàng hơn ngay cả khi bom gào đạn réo.

Hạnh tin cậy nép vào ngực Ngọc. Gió biển khua những

hàng phi lao lao xao. Bầu trời sao lấp lánh, một vầng trăng
mỏng mảnh, sóng mơn man, những bọt nước ngậm ánh trăng
vỡ tan trên bờ cát, khiến cho không gian đẹp và buồn một cách
huyền ảo. Ngọc kể cho Hạnh nghe những điều anh biết về
Thục, từ những ngày đầu thi công tuyến X42, những gian
truân ác liệt trên tuyến Hướng Tây, trong chiến dịch Đường 9 -
Nam Lào, và tình yêu cháy bỏng được viết trong cuốn nhật ký
của chàng trai vừa ngã xuống. Rồi họ kể cho nhau nghe về
những ngày qua, những người thân, và chuyện của những
người yêu nhau.

Khi Hạnh và Ngọc về phòng, Khanh đang ngồi gục mặt lên

bàn. Đôi vai Khanh cứ rung lên từng đợt. Bàn tay Khanh đặt
lên cuốn nhật ký đang mở. Ngọc và Hạnh dìu Khanh tới
giường:

- Thôi, nghỉ đi Khanh ơi, sáng mai còn lên viếng mộ anh

Thục.

- Anh Ngọc ơi. Giá như em trao tình yêu cho anh ấy trước

khi anh ấy vào mặt trận, thì đâu đến nỗi ngày này qua ngày
khác anh ấy phải đau khổ, nhớ nhung khắc khoải thế này - Nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.