DÒNG SÔNG MANG LỬA - Trang 583

xương của anh nằm lại giữa đại ngàn Trường Sơn đều thấm
đẫm tình yêu của anh với em. Câu nói ấy đi theo em suốt
những ngày qua. Và từng ấy ngày em lặn lội tìm anh, chưa đủ
làm anh tin ở tình yêu của em sao? - Em ôm ghì lấy cổ tôi.
Nước mắt vẫn tuôn nóng bỏng trên vai tôi - Anh ơi. Chúng
mình làm lễ cưới đi. Em muốn làm vợ anh, muốn chăm sóc
anh đến hết đời.

Các anh có biết cảm giác của tôi lúc đó thế nào không? Tôi

nhìn lên vòm lá, thấy vòm lá xanh hơn. Tôi nhìn lên trời cao,
thấy những đám mây đều như ngũ sắc. Tôi như người đang
khô khát được tắm mình trong dòng nước mát lành. Vậy là tôi
đáng sống lắm. Tôi có em, có hạnh phúc. Chúng tôi ôm lấy
nhau, nước mắt hòa vào nước mắt.

Tôi dẫn Lan vào gặp Ban chỉ huy Trại, giới thiệu Lan là vợ

chưa cưới, xin cho Lan ở lại chăm sóc tôi và giúp việc trong
Trại. Không những chỉ huy Trại đồng ý theo nguyện vọng của
chúng tôi, mà còn ngỏ ý: Nếu muốn, Trại sẽ tổ chức lễ cưới cho
chúng tôi.

Lan đã về đón cha mẹ của hai chúng tôi lên. Lan kể rằng

khi báo cáo với cha mẹ xin cưới, cả hai đều đắn đo. Con ơi.
Quyết định này hệ trọng cả một đời đấy, con hãy nghĩ cho kỹ
đi. Lan khóc, kể lại trường hợp bị thương của tôi, và cả mấy
tháng trời em lăn lội tìm tôi, thì bố mẹ biết không thể nào
khác. Họ càng thương con gái hơn, dặn con đã quyết định thì
phải cố trọn vẹn nghĩa tình với chồng. Đó là gia phong của gia
đình mình đấy.

Đám cưới của chúng tôi diễn ra giản dị nhưng thật ấm

cúng. Các nhân viên Trại điều dưỡng và các thương bệnh binh
đều đến chúc phúc cho chúng tôi. Tôi nói với em rằng: Khi
chưa được gặp lại em, tôi thấy bi quan lắm. Bây giờ, nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.