DÒNG SÔNG MANG LỬA - Trang 589

mãi mãi nằm lại trong ấy. Câu nói ấy khiến ông nghẹn lòng.
Tấm huân chương này chỉ là khẳng định sự biết ơn của mọi
người với cậu ấy, chứ chẳng thể bù đắp sự âm thầm chịu đựng
của họ từ nay đến hết cuộc đời.

Lê Trọng mở đầu buổi lễ:

- Thưa các bác ở Chi bộ và Tổ dân phố. Thưa bà con. Hôm

nay, Hội Bạn chiến đấu bộ đội đường ống xăng dầu Trường Sơn
tổ chức trọng thể lễ trao Huân chương Chiến công hạng Hai
cho đồng chí Nguyễn Đỉnh. Thời ở chiến trường, đồng chí
Đỉnh đã có một hành động dũng cảm, được nêu gương để toàn
Trung đoàn học tập. Đơn vị đã đề nghị tặng huân chương chiến
công hạng hai cho đồng chí ấy. Anh em nghĩ Đỉnh đã hy sinh.
Sau mười mấy năm tình cờ gặp lại. Lúc đó chúng tôi mới biết
anh Đỉnh còn sống, và mới biết do điều kiện chiến tranh, giấy
đề nghị của Trung đoàn không về đến Bộ Quốc phòng. Ban
Liên lạc Bạn chiến đấu đã cùng nhau đề nghị lại. Đến hôm nay,
tấm huân chương mới đến được tay người anh hùng của chúng
ta. Sau đây, tôi xin giới thiệu đồng chí Vũ Ngọc báo cáo để bà
con biết chiến công của Nguyễn Đỉnh.

Ngọc đứng lên, giơ cao một cuốn sách, và nói:

- Đây là cuốn Tạp chí Lịch sử quân sự Việt Nam. Trong

cuốn sách này đã có một bài nhan đề: Cửa khẩu đường 18, nơi
thử lửa của bộ đội đường ống Trường Sơn. Bài báo có đoạn kể
chi tiết về chiến công của anh Nguyễn Đỉnh. Rồi Ngọc đọc to:
Khi Đại đội lắp ống vượt qua trọng điểm địch ném bom từ
trường dày đặc. Mặc dù tuyến đã được công binh phá hết bom,
nhưng đồng chí Đỉnh nghi ngờ vẫn còn bom từ trường bị vùi
lấp, nên xin được vác ống kiểm tra lại lần cuối để đảm bảo an
toàn cho Đại đội triển khai. Rất tiếc, điều Đỉnh lo là sự thật.
Đỉnh đã nhận trọn quả bom từ trường bị vùi sâu dưới đất mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.