DÒNG SÔNG MANG LỬA - Trang 78

dựa vào nền cũ của đường xe lửa. Kể từ ngày đế quốc Mỹ phát
động chiến tranh phá hoại, đường sắt bị ngăn chặn quyết liệt
và vài năm gần đây không còn sử dụng nữa. Việc chọn tuyến
ống dựa vào trục đường sắt cũ nếu giữ được bí mật, sẽ tiết
kiệm được máy bơm và thuận lợi cho thi công. Tổ khảo sát của
Ngọc cứ theo nền đường xe lửa mà đi. Không thể tưởng tượng
nổi tuyến đường sắt xưa kia, nay lau sậy mọc um tùm. Tám
người lỉnh kỉnh máy đo, súng ống, nồi niêu, gạo thực phẩm, cứ
kiên trì phát đường tiến lên phía trước. Một ngày chiều muộn,
họ hạ trại dưới chân chiếc cầu sập. Khi họ ăn cơm xong thì đã
nhọ mặt người. Mắc võng dưới gầm cầu, bên dòng suối trong
vắt thật khoan khoái. Cả ngày vất vả, mỏi nhừ vì phải vừa đi
vừa phát lối, cả tổ nhanh chóng chìm sâu vào giấc ngủ. Sáng
hôm sau, khi những ánh nắng đầu tiên xiên vào cánh võng,
một người trong tổ đi nhặt củi nấu cơm sáng. Anh bỗng tá hỏa
khi phát hiện một quả bom từ trường chỉ cách nơi họ nằm
chừng mươi mét. Mọi người choàng dậy, nhìn ra xung quanh.
Trời đất ơi, không phải chỉ là một quả, mà bom từ trường la
liệt. Họ đã ngủ giữa bãi bom từ trường. Một nhân viên đo đạc
nhảy tới túm cổ áo Ngọc gằn lên:

(*) Bản vẽ mặt cắt địa hình thể hiện độ cao của các điểm

trên dọc tuyến ống.

- Thằng nhóc, mày dẫn chúng tao vào chỗ chết. Bây giờ

làm sao ra khỏi bãi bom này đây!

Ngọc bình tĩnh:

- Anh bỏ tay ra đi. Tôi có muốn vào chỗ chết không? Bây

giờ cuống lên có ích gì. Mỗi người thử nghĩ xem có cách nào
không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.