DÒNG SÔNG MANG LỬA - Trang 98

nhà khách Chuồng Bò. Chê vậy thôi, nhưng còn tốt chán vạn
lần so với mắc tăng võng ngủ giữa rừng. Ngày đầu tiên hòa
bình, khách ra vào tấp nập, già có, trẻ có, mặt mũi ai cũng tươi
cười vui vẻ. Lệnh hẹn hai giờ chiều, Ngọc và Danh có mặt lúc
một giờ ba mươi, đến hơn ba giờ vẫn không có ai đến gặp.
Chiều muộn dần, khách ra vào thưa hơn. Trong lán chỉ còn
mấy người chờ vào làm việc với binh trạm, đang tranh thủ
đánh bài tiến lên. Ở góc lán, một cán bộ đứng tuổi đang mải
mê ngồi xếp lại tài liệu và tư trang. Ngọc hỏi Danh:

- Cậu biết mặt ông Lê Trọng chưa?

- Chưa, nhưng mình nghe nói ông ấy là người sâu sát và

thương lính.

- Mình cũng nghe nói vậy, nhưng sao thủ trưởng mà chẳng

đúng giờ hẹn thế này. Để lính chờ, mất thời gian quá.

Ở góc lán, người cán bộ đứng tuổi tủm tỉm cười rồi vẫy hai

đứa lại với một giọng Huế nhẹ nhàng:

- Hai cậu lại đây. Mình là Lê Trọng đây. Bắt được quả tang

nói xấu thủ trưởng, nghe. Ta chưa biết mặt nhau nên mình
cũng phải chờ các cậu, thế là ta hòa, được không? Bây giờ phải
vào việc để các cậu trở về QH kịp mai lên đường.

Nói rồi, Lê Trọng trải tấm bản đồ lên sạp. Ông chỉ sợi chỉ

đỏ mới vẽ và nói rằng cuối chiến tranh phá hoại, tuyến ống của
chúng ta đã đến Nông trường 20-4, các xe chở xăng không phải
vượt qua trọng điểm Ngã ba Đồng Lộc nữa. Bây giờ Mỹ đã
ngừng ném bom miền Bắc, tất cả bom đạn sẽ dồn lên tuyến vận
tải chiến lược Trường Sơn của Đoàn 559. Bởi vậy, phải làm
ngay tuyến ống vượt Trường Sơn đến ngã ba LB, một nút giao
thông quan trọng trên Đường Hồ Chí Minh. Tuyến vận tải 559

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.