DÒNG SÔNG TUỔI DẠI - Trang 113

Bà Pullet nghiêng đầu qua một bên, ánh mắt buồn bã vẫn không rời

người em.

Nhưng dì cũng thừa biết mọi cố gắng của dì đều vô ích, nếu người

chồng cứ phung phí tiền bạc như lúc này. Nhưng nếu dì phải bán hết đồ đạc
để trả nợ thì nói cho đúng, dì đã giữ gìn đồ đạc thật cẩn thận. Và những tấm
hàng vải với dấu hiệu riêng thời con gái của dì sẽ phải tản mát ra khắp xứ,
thật là một chuyện đáng buồn cho gia đình ta.

Bà Pullet lại lắc đầu. Giọng bà Tulliver nghe bi thảm:

- Nhưng tôi có biết phải làm sao đâu? Ông Tulliver không phải là

người dễ sai khiến. Và tôi cũng chẳng am hiểu gì về chuyện làm ăn của đàn
ông cả.

Bà Pullet đáp:

- Dì cũng giống tôi về phương diện này, Bessy. Chúng ta có rất nhiều

điểm giống nhau, nhưng giữa tôi và chị Jane thì lại khác.

- Phải đó, Sophy, tôi nhớ là chúng ta có hai xấp hàng xanh đốm trắng

giống nhau -- tôi vừa cắt một miếng để may vải lót giường. Nhưng chị nghĩ
xem có thể qua nói giúp với chị Glegg cho tôi được không và năn nỉ chị ấy
bỏ qua cho ông nhà tôi -- tôi biết chỉ có chị là luôn luôn tử tế với tôi.

- Tốt nhứt là ông Tulliver nên đích thân qua đó để xin lỗi chị Glegg.

Đã là con nợ của người ta thì đáng lý ông phải biết thân biết phận chớ.

Bà Tulliver nói gần như gắt:

- Không được đâu. Dầu bây giờ tôi có quì gối xuống van xin, ông cũng

không bao giờ chịu làm như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.