DÒNG SÔNG TUỔI DẠI - Trang 133

Ý niệm của Maggie về dân du mục đã thay đổi rất nhanh trong năm

phút vừa qua. Bây giờ cô băn khoăn tự hỏi chẳng biết họ sẽ giết mình khi
trời sụp tối, rồi chặt từng mảnh để nấu nướng hay không? Ý nghĩ đó càng
lúc càng khủng khiếp đến nổi Maggie nghi ngờ ông già mắt sáng kia chính
là một con quỉ bất cứ lúc nào cũng có thể biến bộ mặt bình thường đó thành
một bộ mặt ghê rợn của một con ác quỉ cánh rồng. Thế là cô bé không tài
nào nuốt trôi đuoc miếng thịt hầm, nhưng đồng thời lại sợ làm cho họ giận
và sợ rằng họ sẽ đọc được những ý tưởng của mình.

Thấy Maggie không đụng chạm gì tới dĩa thịt, người thiếu phụ hỏi:

- Ủa! Bộ không thích ăn hả? Cố ăn một chút đi.

Maggie cố vận dụng chút nghị lực còn sót lại, mỉm cười thân thiện với

bà ta:

- Cám ơn. Chắc tôi không còn đủ thì giờ - trời tối rồi, tôi cũng phải về

nhà ngay. Hôm khác tôi sẽ tới chơi và mang cho các người một rổ bánh
ngọt và nhiều thứ bánh khác nữa.

Maggie vừa nói vừa đứng dậy, nhưng hy vọng của cô tiêu tan ngay khi

nghe bà lão nói:

- Khoang đã cô bé - chúng tôi sẽ đưa cô về an lành sau khi ăn. Cô sẽ

được cởi ngựa về nhà giống y như một cô gái nhà giàu.

Maggie đành ngồi xuống không tin tưởng lời hứa đó mặc dầu đã thấy

cô gái du mục đang mắc yên cương cho con lừa và chất lên lưng nó vài cái
túi.

Người đàn ông trẻ đứng dậy, đi dẫn con lừa tới:

- Nào cô nhỏ, cho tôi biết nhà cô ở đâu, nơi đó tên gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.