DÒNG SÔNG TUỔI DẠI - Trang 244

Philip lấy một chiếc hộp dẹp và mở ra. Bức họa cho thấy nàng đang

dựa vào bàn, tóc vén ra sau, mắt mơ màng nhìn vào khoảng không, một bức
họa chân dung bằng màu nước.

Maggie đỏ mặt:

- Ồ, hồi đó trông tôi kỳ dị ghê! Tóc ngắn củn cởn, mặc áo dài màu

hồng giống hệt như dân du mục và chắc tôi bây giờ cũng vậy thôi.

Ngập ngừng một lúc, Maggie tiếp:

- Trông tôi có giống như anh tưởng ra không?

Philip nhìn thật lâu vào mặt nàng:

- Không, Maggie!

Maggie xịu mặt, môi run run, nhưng vẫn không quay mặt đi. Philip

vẫn tiếp tục nhìn nàng, cuối cùng chàng nói chậm rãi:

- Maggie đẹp hơn tôi đã tưởng tượng nhiều.

Maggie lại nghe hai má nóng ran:

- Thật à?

Nàng hài lòng quay mặt, vừa bước tới vài bước. Philip theo một bên,

mắt vẫn không rời mặt Maggie. Hai người đã vượt qua một lùm tùng và
đến một khu đất thấp có dã tường vi mọc chung quanh. Maggie ngừng lại
nhìn Philip nói với giọng vừa nghiêm trang vừa buồn rầu:

- Tôi vẫn mong chúng ta sẽ là bạn với nhau mãi mãi, nếu gia đình tôi

đã gặp phải cảnh bất công và khó khăn. Những vụ án vừa qua đã làm chúng
tôi khổ quá nhiều, tôi không thể giữ lại được những gì mình yêu thích từ
thuở nhỏ. Mấy quyển sách cũ cũng mất; Tom đã thay đổi, và ba tôi cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.