DÒNG SÔNG TUỔI DẠI - Trang 253

nghĩ những tật xấu ngày xưa của Tom như rượt bắt con công để bứt lông,
hay coi thường các dì có lẽ những thứ không đáng kể của dòng họ Tulliver
và sẽ tàn lụn dần đi theo năm tháng. Riêng bà Glegg thì tuyên bố chỉ tin
tưởng những gì bà chứng kiến tận mắt và bà không phải là người chủ quan
như mọi người khác.

Trong khi đó, Tom chẳng có dấu hiệu gì cho thấy là sẽ trông cậy vào

một người nào khác ngoài chàng, tuy nhiên chàng cũng rất sung sướng nếu
được dượng Glegg thỉnh thoảng tới thăm trong giờ làm việc hay được mời
tới nhà ông dùng bữa trưa. Cách đây một năm, đã có vài chuyện khiến Tom
đâm ra mến phục dượng Glegg nhiều.

Một chiều, lúc trở về nhà Tom đã gặp Bob Jakin trên cầu và hai người

đã đàm luận với nhau một lúc rất lâu. Bob rụt rè hỏi cậu Tom có muốn hùn
hạp với y để buôn bán chút ít kiếm lời không?

Buôn bán? Mà buôn bán như thế nào? Tom muốn hiểu rõ hơn.

Như thế này, Bob có một người bạn ở Laceham sẵn lòng nhường cho y

một ít xa xí phẩm để đem đi bán tại các thương cảng lạ, và y rất hân hoan
dành cho Tom một phần trong dịch vụ này. Đề nghị của Bob khiến Tom chú
ý ngay, chàng tự hỏi tại sao mình không sớm nghĩ ra kế hoạch này.

Quá nôn nóng trước viễn ảnh sẽ thu lợi gấp bội, chiều hôm đó Tom về

nhà đề nghị ngay với cha trích ngay một số tiền đã dành dụm được trong
hộp thiếc để mua một chiếc thuyền tải hàng nho nhỏ. Tiền để dành vẫn còn
nguyên đó nhưng ông Tulliver không muốn xuất ra để đầu tư vì sợ lỗ lã
nặng, ông không còn yên lòng khi ông bỏ tiền để buôn bán và bị lỗ nặng,
ông không còn yên lòng khi để tiền rơi xa tầm mắt của mình. Tuy nhiên,
ông cũng mở rương lấy hộp tiền ra và đếm lại - một trăm sáu mươi bảng,
vừa tiền giấy bẩn thiểu, vừa tiền vàng rực rỡ - hai năm trời dành dụm chỉ
được bao nhiêu đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.