DÒNG SÔNG TUỔI DẠI - Trang 358

- Anh ấy không thích tới chỗ đông người mặc dầu em đã cố mời. Anh

ấy nói, bất cứ món gì của gian hàng em mà bị người ta chê là anh ấy muốn
mua hết cả Nhưng mà... anh lại mua một món gì chỗ Maggie đi chớ.

- Không, không... cô ta lại có khách... à, chính ông Wakem.

Lucy vội quay đầu lại với ánh mắt nửa lo âu nửa vui mừng, không biết

Maggie sẽ đối xử ra sao với một người mà nàng không biết nên thương hay
ghét. Nhưng rồi Lucy đả yên tâm ngay khi nhận thấy Waxem đã khéo léo
mở lời bắt chuyện ngay về những món hàng từ thiện, và tỏ ra chú ý tới việc
mua một ít, thỉnh thoảng lại còn cười hòa dịu với Maggie. Ông cũng không
làm cho Magggie phải nói nhiều vì đã nhận ra da mặt nàng tái xanh và
người hơi run rẩy.

Stephen nói khẽ với Lucy:

- Lạ chưa, ông Wakem mà lại tỏ ra niềm nở với chị họ của em! Có

phải là do lòng trắc ẩn không? Em có nói chuyện hai gia đình xích mích với
nhau mà.

- Ồ, rồi đâu cũng vào đó, chẳng có gì quan trọng đâu.

Quá hài lòng nên Lucy không mấy cẩn trọng trong lời tiết lộ với vẻ

gần như nhấn mạnh. Nhưng dường như Stephen chẳng mấy chú tâm đến
vấn đề đó, và trong khi có một vài khách hàng phụ nữ đang đi tới, anh
chàng lặng lẽ bước lần về phía quầy hàng của Maggie, tay mò mẫm một vài
món rẻ tiền, và đứng cách xa một khoảng đợi ông Wakem trả tiền xong.

Anh chàng nghe ông Wakem nói:

- Con tôi cũng tới đây nhưng chẳng biết cậu ta biến mất chỗ nào, vậy

là tôi phải lãnh lấy phần hãnh diện này. Theo tôi thì cô nên trách cậu ta về
cái thói hư không bỏ được đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.