DÒNG SÔNG TUỔI DẠI - Trang 360

- Không, tôi không uống nổi đâu.

- Bộ giận anh sao? Anh có làm gì đâu? Ngẩng mặt lên đi.

- Chúa ơi, xin anh đi chỗ khác.

Vừa nói, Maggie vừa bối rối nhìn lên, ánh mắt chuyền mau từ chỗ

Stephen tới góc phòng đối diện, nơi có dàn nhạc và đang bị che khuất một
nửa bởi các nếp xếp của một tấm màn xanh cũ kỹ. Stephen vội vàng nhìn
theo hướng mắt của Maggie. Philip đang ngồi đó, nơi có thể vừa không lộ
diện quá rõ ràng lại vừa nhìn thẳng được tới chỗ Maggie ngồi.

Một ý nghĩ mới mẻ vội vã thành hình trong óc Stephen. Qua thái độ ân

cần của ông Wakem với Maggie và câu trả lời của Lucy về việc «đâu vào
đó» giữa hai nhà, Stephen hiểu ngay rằng giữa Maggie và Philip đã có
những giao tiếp vượt ra ngoài khuôn khổ của tuổi thơ mà chàng từng nghe
nói tới. Tự nhiên, như bị đầy bắn đi bởi một xung lực nào đó, Stephen bước
mau về phía Philip, ngồi xuống ở ghế sau, một tay đặt lên vai Philip:

- Đang tìm nét để họa chân dung hay muốn vẽ bệ cửa sổ bằng đá kia,

Philip? Thánh Georges ơi! Ơ cái hốc tối này thì quan sát tiện lợi biết chừng
nào!

Philip cộc lốc:

- Chỉ nghiên cứu sắc diện thôi.

- Sao? Của cô Tulliver hả? Tuyệt dịu! Trông như một nàng công chúa

từ trên cao rơi xuống ngồi ở quầy hàng. Em họ của cô ấy bảo tôi tới mang
cho cô ấy một ít thức giải lao, nhưng tôi lại bị người ta cự tuyệt như thường
lệ. Chắc chúng tôi sinh ra để thù nghịch nhau. Rất ít khi tôi có dịp được
phục vụ cô ấy.

Philip bừng giận:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.