DÒNG SÔNG TUỔI DẠI - Trang 390

Chàng vẫn thường ra vẻ hờ hửng mỗi khi có sự hiện diện của Philip.

Stephen vừa tới ngồi bên cạnh Maggie, nàng hỏi ngay:

- Hình như lúc sau này anh không còn thích đi chơi thuyền nữa?

Stephen gần như cáu kỉnh:

- Anh không ưa có quá nhiều người trên thuyền. Anh chỉ đi khi nào

trên thuyền chỉ có mình em thôi.

Lucy đỏ mặt. Nàng sợ Philip tự ái. Lần đầu tiên Philip ăn nói như vậy.

Philip cũng đỏ mặt, nhưng không hẳn vì tự ái mà vì nghi ngờ thái độ bất
thường của Stephen có liên hệ tới Maggie. Nghe Stephen nói, nàng đứng
lên bước lại hàng rào nguyệt quế nhìn xuống sông.

Philip nói mau:

- Nếu vì có tôi mà cô Deane phải làm phiền người khác thì tôi xin từ

chối.

Lucy phật ý:

- Không, anh không được quyền từ chối. Tôi mời riêng anh vào ngày

mai, khoảng mười giờ rưởi là giờ thủy triều xuống, đó là thời gian thích
hợp để xuôi tới Lurkreth và đi bộ về nhà trước khi mặt trời đứng bóng.

Và quay sang Stephen:

- Tại sao anh lại chống đối việc bốn người cùng đi một thuyền?

Đã lấy lại được bình tĩnh, Stephen có vẻ xấu hỗ trước thái độ thô lỗ

của mình:

- Anh không chống người mà anh chống con số. Nếu tôi chịu chấp

nhận một người thứ tư thì người đó chắc chắn phải là anh, Philip!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.