DÒNG SÔNG TUỔI DẠI - Trang 409

gặp cô tại nhà cô Moss, cô đi một mình với hắn trên đường Basset. Cô nghĩ
tới cô em họ của cô thì chuyện chẳng đã xảy ra. Mọi người ở Luckret đã
thấy cô đi qua - cô đã đi qua nhiều chỗ khác nữa. Cô đã dùng Philip Wakem
để làm bình phong để lừa gạt Lucy - người bạn thiết nhứt đời cô - Hãy tới
mà xem hậu quả của cô gây ra. Lucy đau - không nói được - mà tôi không
thể tới gần cô ấy vì sợ cô ấy nhớ tới cô.

Maggie bàng hoàng, nàng nắm chặt chiếc khăn, gắng gượng:

- Anh Tom, em hết sức hối tiếc trước chuyện em làm. Em muốn hàn

gắn lại. Em muốn được bảo vệ để khỏi bị lầm lẩn nữa.

Tom chua chát:

- Cái gì sẽ kềm giữ được cô? Tôn giáo? Không! Lương tâm và danh

dự? Không! Còn tên kia? — Y đáng được cho một phát súng, nếu không...
Cô còn tôi tệ hơn hắn gấp mười lần. Cô nói là cô đã phấn đấu với đam mê
của cô. Phải! Cũng đã phấn đấu, nhưng tôi đã thắng. Tôi còn phải sống gò
bó nhiều hơn cô nữa, nhưng tôi tìm được an ủi trong trách vụ của tôi. Cô có
cần gì cứ cho má tôi biết - tôi sẽ cung cấp cho cô. Nhưng cô sẽ không được
vào nhà tôi. Phải gánh chịu sự nhục nhã do cô gây ra cũng đủ quá rồi, tôi
không còn muốn nhìn mặt cô nữa.

Maggie chậm chạp quay đi. Nhưng, xót tình mẫu tử, bà mẹ đáng

thương lấn át đưọc mọi e dè:

- Con gái của má. Má sẽ đi với con. Còn có má đây!

Tom lạnh lùng quay vào nhà.

Bà Tulliver thì thầm:

- Đi vô với má, con. Tom sẽ cho con ở lại và ngủ trong phòng với má,

nếu má yêu cầu, nó sẽ không từ chối đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.