DÒNG SÔNG TUỔI DẠI - Trang 417

- Lá thơ đó, như tôi đã nói, có thể đủ để xóa tan mọi luận điệu sai lầm

về cô. Nhưng tôi thấy cần phải báo cho cô điều này, cô Tulliver, theo kinh
nghiệm sống cũng như theo sự quan sát của tôi trong ba ngày qua, tôi ngại
rằng sẽ không có bằng chứng nào có thể cứu vớt cô khỏi tiếng xấu được, vì
những người tầm thường sẽ không tin được sự phấn đấu của cô. Tôi sợ
cuộc sống của tôi tại St Ogg’s này không những sẽ phải chịu nhiều phiền
toái mà còn có thể bị ngăn trở nữa. Vì lý do này - chỉ một lý do này thôi -
tôi thấy cần phải khuyên cô nên đi làm việc tại một vùng khác, như cô đã
dự tính trước đây. Tôi sẽ lo tìm chỗ làm cho cô.

- Thưa Mục sư, tôi không còn lòng dạ nào để nghĩ tới chuyện bắt đầu

một cuộc đời mới. Tôi không muốn sống như một người tha hương, quên dĩ
vãng nữa. Tôi đã viết thơ thoái thác với người đã hứa dành một chỗ làm
cho tôi. Nếu tôi ở, lại có thể tôi sẽ tìm được phương cách chuộc lại lỗi lầm
với Lacy và với những người khác - Hơn nữa, tôi không muốn đi vì người
ta vẫn còn hiều lầm tôi, tôi sẽ chứng tỏ cho họ biết là họ đã lầm. Tôi chỉ ra
đi khi nào - khi nào có người muốn tôi ra đi mà thôi.

Sau một lúc đắn đo, Mục sư nói:

- Được, nếu cô đã quyết định như vậy, tôi cũng hứa sẽ đem hết ảnh

hưởng và sức lực của tôi để giúp cô. Vài ngày nữa tôi sẽ tới thăm cô.

Maggie về rồi, Mục sư Kenn vẫn còn đứng chắp tay sau lưng nhìn

đăm đăm xuống sàn nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.