DÒNG SÔNG TUỔI DẠI - Trang 7

DÒNG SÔNG TUỔI DẠI

George Eliot

www.dtv-ebook.com

Chương 2

ÔNG TULLIVER NÓI:

- Bà có biết tôi muốn gì không? Tôi muốn cho thằng Tom học hành

thật nên người, học làm sao cho nó đủ sức nuôi sống lấy. Đó là điều mà tôi
đã nghĩ tới trong khi báo cho nó biết là không còn học ở cái trường ký túc
xá ở Ladyday nữa. Tôi thấy nó cần phải theo học ở một trường nào cho ra
hồn ngay giữa mùa Hè này.

Hai năm học ở ký túc xá cũng đã đủ cho nó trở thành một nông gia

không thua sút ai, bởi vì nó đã hiểu được chữ nghĩa khá nhiều hơn tôi. Thật
ra, tôi có học được cái gì đâu, một vài chữ đọc cũng không thông. Tại vậy
mà tôi muốn thằng Tom phải trở thành một nhà thông thái cũng giống như
mấy người mà tôi đã biết, họ nói chuyện hết sức hay và viết mau như gió.
Có được vậy, nó mới giúp tôi trong mấy vụ kiện cáo, điều đình gì đó. Tôi
không muốn thằng con tôi làm luật sư... cái nghề đó bỉ ổi lắm... nó phải là
một cái gì như ông kỹ sư, hoặc là thanh tra hay giám định viên, hồ giá viên
gì cũng được, thí dụ như ông Riley; nếu không thì nó phải là một nhà buôn
giỏi, chỉ có thâu lợi vào chớ không mất tiền ra.

Hết thảy mấy người tôi mới nói đều không ngán gì luật pháp, chắc vậy

mà. Bà có thấy ông Riley không, ông nhìn... thẳng vào mặt ông thầy kiện
Wakem chẳng khác gì hai con mèo nhìn nhau, không sợ một chút nào hết.

Ông chủ nhà máy xay Dorlcote đã nói như thế cùng vợ, một người đàn

bà tóc hoe vàng, dáng điệu nhu mì, hòa nhã. Lúc đó, bà Tulliver đang đội
chiếc nón kiểu cánh quạt (tôi không nhớ rõ là kiểu nón này xuất hiện từ lúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.