tháng vô tận không ngẩng đầu lên được về thể thao. Hay có thể là do thuyết
Calvin mà những người ở vùng Lowland như gia đình tôi đã hưởng ứng vào
thời Cải cách. Thuyết thiên định không phải là một tín điều hoan hỉ, mặc dù
cũng logic khi giả định là Đức Chúa Trời toàn tri đã biết ai trong số chúng ta
("Người được chọn") sẽ lên thiên đường, và ai trong chúng ta (một số lớn
hơn nhiều những kẻ tội lỗi vô vọng) sẽ xuống địa ngục. Dù là nguyên nhân
gì đi nữa, hai vị mục sư của Giáo hội Scotland xứng đáng được ghi nhận là
đã phát minh ra quỹ bảo hiểm đầu tiên từ hơn 250 năm trước, vào năm 1744.
Đúng là các công ty bảo hiểm đã tồn tại từ trước đó. Bảo hiểm thân tàu
buôn là nơi mà bảo hiểm đã khởi nguồn với tư cách là một nhánh kinh
doanh. Một số người cho rằng các hợp đồng bảo hiểm đầu tiên có từ đầu thế
kỷ 14 ở Ý, khi việc chi trả cho securita (sự đảm bảo) bắt đầu xuất hiện trong
các giấy tờ kinh doanh. Song những ví dụ đầu trong các dàn xếp đó mang
tính chất các khoản vay có điều kiện dành cho các nhà buôn (như ở Babylon
cổ đại), và có thể bị hủy bỏ nếu gặp phải rủi ro, chứ không phải các hợp
đồng bảo hiểm theo nghĩa hiện đại.
Trong Gã lái buôn thành Venice, các
"con tàu" của Antonio rõ ràng là không được bảo hiểm, khiến cho anh bị đẩy
vào tình thế hiểm nguy do ý định giết người của Shylock. Cho đến thập niên
1350, các hợp đồng bảo hiểm thực sự mới bắt đầu xuất hiện, với mức phí
bảo hiểm dao động từ 15% đến 20% tổng số tài sản được bảo hiểm, đến thế
kỷ 15 tụt xuống dưới 10%. Một hợp đồng bảo hiểm điển hình trong thư khố
của thương gia Francesco Datini (1335-1410) quy định rằng các nhà bảo
hiểm đồng ý chấp nhận các rủi ro "từ Chúa, từ biển, từ tàu chiến, từ lửa, từ
việc vứt bỏ hàng khi gặp nguy, từ sự giam giữ bởi các lãnh chúa, bởi các thị
dân hay bởi bất kỳ người nào khác, từ việc trả thù, bị bắt giữ, từ bất kỳ thiệt
hại, nguy hiểm, rủi ro, trở ngại hoặc tai họa nào có thể xảy ra, ngoại trừ khâu
đóng hàng và hải quan" cho tới khi hàng hóa đã có bảo hiểm được dỡ an
toàn tại đích đến của chúng.
Dần dần các hợp đồng như vậy đã được
tiêu chuẩn hóa - một tiêu chuẩn có thể tồn tại hàng thế kỷ sau khi nó được
đưa vào lex mercatoria (luật thương mại). Tuy nhiên, các nhà bảo hiểm đó
không phải là các chuyên gia, mà họ chỉ là các thương gia vẫn tham gia kinh
doanh bằng tiền riêng của họ.