Anh thành hai bộ phận: ban nghiệp vụ ngân hàng thực hiện các công việc
kinh doanh thương mại của Ngân hàng Anh, và ban phát hành, được trao 14
triệu bảng tiền chứng khoán cùng một số lượng không ấn định tiền vàng và
vàng thỏi, số tiền này sẽ dao động căn cứ vào cán cân thương mại giữa
nước Anh và thế giới. Lượng phát hành tiền tín dụng (fiduciary note) không
được vượt quá tổng giá trị của số chứng khoán và vàng nói trên. Nhưng các
cuộc khủng hoảng nối tiếp nhau (vào các năm 1847, 1857 và 1866) cho
thấy quy định này trói buộc quá chặt; ở cả ba cuộc khủng hoảng, Luật này
đều bị tạm ngừng thi hành để tránh sự sụp đổ thanh khoản
Chỉ sau cuộc khủng hoảng cuối cùng, khi một cuộc đổ xô đi rút tiền ngoạn
mục đã khiến ngân hàng Overend Gurney sụp đổ, tổng biên tập tạp chí The
Economist (Nhà kinh tế) Walter Bagehot mới đưa ra một công thức mới cho
vai trò phù hợp của Ngân hàng Anh trong khủng hoảng. Đó là vai trò làm
"nơi bấu víu cho vay cuối cùng", cho vay thoải mái, nhưng với mức lãi
phạt, nhằm chống lại các cuộc khủng hoảng thanh khoản.
Nhưng cần nhấn mạnh là Bagehot không giải quyết được hoàn toàn vấn
đề tiền tệ thời Victoria. Ông cũng không khá hơn những lý thuyết gia kinh
tế nổi tiếng trong thế kỷ 19 để có thể thách thức nguyên tắc thiêng liêng,
được thiết lập từ thời Isaac Newton làm Giám quản xưởng đúc tiền (Master
of the Mint), rằng một bảng (pound sterling) sẽ được chuyển đổi thành vàng
theo một tỷ lệ ấn định không đổi là 3 bảng 17 shilling và 10,5 xu tương
đương 1 ounce vàng
. Nếu đọc các thảo luận đương thời về chế độ bản vị
vàng, có thể thấy rằng người thời Victoria cũng làm nô lệ cho thứ kim loại
quý này giống như những kẻ sang chinh phục châu Mỹ ba thế kỷ trước đó.
"Chỉ có các Kim loại Quỹ mới là tiền," một trong những bậc quyền cao
chức trọng của khu City là Nam tước Overstone đã tuyên bố. "Tiền giấy là
tiền bởi vì nó là đại diện cho Tiền Kim loại. Nếu không làm được vậy, thì
chúng sẽ là thứ tiền giả mạo không hơn không kém. Một người gửi có thể
nhận được kim loại, nhưng không phải người gửi nào cũng có thể, do đó
tiền gửi không phải là tiền thực sự."
Nếu như nguyên tắc này được tuân
thủ, và nếu như lượng cung tiền của nền kinh tế Anh thực sự bám vào số