ĐÙA GIỠN VỚI NGUY HIỂM - Trang 106

“Tôi... Muốn biết mình gặp rắc rối mức nào.”

“Em đã từng gặp rắc rối thế này trước đây chưa?”

Anh vẫn giữ tay cô, ngón tay nhẹ nhàng lướt trên mạch máu dọc cổ tay

cô. Một luồng gió lao xao trong đám cọ xung quanh, xoa nhẹ lên da cô và
thổi một lọn tóc ngang mắt cô. “Chưa, theo như tôi nhớ.”

Richard muốn hôn cô. Anh muốn nghiêng người qua bàn và chạm miệng

anh vào miệng cô, nếm vị sy-rô và dâu tây trên môi cô. Nếu cô là bất cứ
người đàn bà nào khác trên thế giới, anh đã làm thế rồi. Nhưng người phụ
nữ này cần sự quan tâm và cẩn thận, và với sự miễn cưỡng đáng ngạc
nhiên, anh thả tay cô, chỉ cúi xuống để vén lọn tóc khỏi mắt cô. “Chúng ta
sẽ giải quyết nó giúp em.”

Điện thoại ở thắt lưng anh kêu lên. Khi anh bật mở, Tom Donner bắt đầu

hét vào loa trước khi anh kịp nói xin chào. “Chúa ơi,” anh càu nhàu, nhăn
mặt với Samantha, “cậu có thể ngừng hét được không?”

Tom hạ thấp giọng, nhưng nó không làm tin tức dễ chịu hơn chút nào.

Cắt ngang lời chỉ trích của Tom, Richard nói. “Cậu cứ mang giấy tờ bảo
hiểm qua đây cho tớ,” anh gầm gừ, gập điện thoại lại.

“Tin xấu à?” Samantha hỏi. Cô đã quan sát anh suốt cuộc hội thoại, ly

Diet Coke vẫn ở trong tay.

Với một hơi thở sau, anh đứng dậy khỏi bàn. “Em có biết Etienne DeVore

không?”

Samantha nhíu mày, ngón tay nắm chặt ly thủy tinh. “Để làm gì?”

“Em biết.” Vòng qua bàn, anh nắm giữ lấy cánh tay cô và kéo cô đứng

lên. Sự cảnh giác tràn ngập mắt cô, nhưng anh phớt lờ chúng, kéo cô quay
lại phòng cô. Đột nhiên anh không nghĩ đến việc hôn cô nhiều như lo lắng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.