ĐÙA GIỠN VỚI NGUY HIỂM - Trang 107

cho sự sống còn của người đàn bà điên rồ này. “Em biết hắn ta nhiều tới
mức nào?” anh yêu cầu.

“Không nhiều,” cô cắt ngang, kéo khỏi tay anh. “Để làm gì?”

“Hắn ta...” Richard đếm tới 5, đi đi lại lại từ cửa vào phòng. “Sáng nay

cảnh sát tìm thấy hắn ta.”

Đôi lông mày thanh tú của cô nhíu lại. “Etienne? Anh đùa à? Người nhện

cũng không bắt được DeVore. Cảnh Sát Palm Beach thì-”

“Hắn chết rồi, Samantha.”

Mặt cô xám lại. Richard sải bước tới để nắm lấy cô, nhưng cô vẫy tay xua

đi, thay vào đó cô ngồi xuống chiếc ghế Georgian căng phồng. “Ôi. Ôi.”

Anh ngồi bên cạnh cô. “Bọn em rất thân nhau. Anh rất tiếc.” Dù cô có vẻ

cứng rắn thế nào, anh cũng không cần phải choang cho cô một mẩu tin như
búa tạ như vậy. Cùng lúc đó, anh cũng muốn biết cô có quan hệ gì với
người mà cảnh sát Paris gọi là “le chat nuit” (con mèo đêm). Tất nhiên cô
cũng là sinh vật về đêm - và đó là lý do có thể chính là xác cô bị kéo ra khỏi
Đại Tây Dương và được Interpol nhận diện.

“Làm sao-” Cô dừng lại. “Ở đâu?”

“Phía Bắc Boca Raton. Họ tìm thấy xác anh ta dạt vào bờ.” Anh hít một

hơi, đột nhiên ước là mình không phải là người báo tin này cho cô. “Donner
nói họ vẫn chưa có biên bản khám nghiệm tử thi, nhưng hắn ta đã bị bắn.”

Samantha nắm chặt tay và ấn vào mắt. “Bắn,” cô lặp lại mơ hồ. “Etienne

nói hắn ta luôn nghĩ mình sẽ chết già trong sự giàu có được vây quanh bởi
rất nhiều phụ nữ nóng bỏng trên một hòn đảo nào đó mà hắn định mua.”
Đột nhiên cô bật dậy, đi tới cửa hiên và vòng lại. “Anh biết không, chúng
tôi không bao giờ nghĩ mình sẽ bị bắn, hoặc nổ tung, hoặc thậm chí là bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.