ĐÙA GIỠN VỚI NGUY HIỂM - Trang 123

Bức ảnh khá đẹp, xét đến khoảng cách của tên phóng viên và chiếc

limousine. Donner dựa vào chiếc xe còn anh đang đứng mỉm cười, nói
chuyện với “người phụ nữ bí ẩn,” người mà may mắn đã quay lưng về
camera. “đừng nói cho cô ấy chuyện này.”

“Tớ không định nói gì với cô ta cả. Đây là việc của cậu.”

Với cái nhìn cuối cùng, anh gập tớ báo lại và ném trả Tom. “Được rồi.

Cho tớ xem báo cáo bảo hiểm nào.”

Họ đã xem xét xong phần ước tính bồi thường thiệt hại và bắt đầu bàn

luận về chi phí sửa chữa tường và sàn gallery thì Dante gõ cửa. “Rick,
Tom,” ông ta nói, hơi cúi người khi ông ngồi xuống bên cạnh bàn. “Tôi đã
làm một bản mới-”

“Có gì bị mất ngoài viên đá không?” Richard cắt ngang. Nếu có thứ gì

khác biến mất, sự hợp tác của anh và Samantha sẽ phải thay đổi. Anh đã bắt
đầu tin cô - ít nhất là tin ý kiến của cô về vụ trộm. Nếu cô nói dối...

“Chỉ viên đá bị mất thôi. Tuy nhiên thiệt hại đối với những thứ đồ khác

thật khủng khiếp. Tôi-”

“Đợi một lát.”

Đứng lên, Richard đi tới bên cửa sổ. Không có gì bị mất. Tạ ơn Chúa. Sự

nhẹ nhõm của anh không hợp lý chút nào; như Tom đã nói, cô đã gây thiệt
hại ở nhiều nơi khác. Nhưng anh thật sự nhẹ nhõm.

Cô chưa bao giờ bị bắt vì điều gì - anh biết điều đó. Cùng lúc đó, anh

cũng hoàn toàn ý thức được cô đã làm ít nhất vài điều mà Tom tuyên bố. Cô
quá giỏi, quá chuyên nghiệp, để anh tự lừa mình dù chỉ một phút là đây là
lần đầu tiên cô hành nghề. Và anh không trở nên thành công như bây giờ
bằng việc phớt lờ thực tế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.