ĐÙA GIỠN VỚI NGUY HIỂM - Trang 141

Chúa ơi. “Rick,” cô thì thầm, đầu óc chìm vào một mê cung ẩm ướt, tràn

ngập Addison khi anh ấn cô mạnh hơn vào cánh cửa. “Hài l-”

Mông cô ấn vào tay nắm, và cánh cửa bật mở, bị đẩy bởi sức nặng của

họ. Miệng vẫn dính vào nhau, họ lảo đảo ngã vào phía trong khu vườn.

Vài người khách tới muộn tò mò nhìn họ, và cô cười một tiếng vô tư,

nắm tay anh và văng văng nghịch ngợm. “Chúng tôi mới cưới,” cô nói với
tất cả. Điều này không dễ dàng chút nào khi cô không còn hơi để nói, và khi
cô gần như đang đạt tới cực khoái, chỉ vì nụ hôn của anh, nhưng có vẻ cũng
hiệu quả.

Cô đi được gần 3 feet thì anh kéo cô lại. “Lại đây nào, Samantha.”

“Hừm. Nụ hôn đó cũng vì ngưỡng mộ à, Addison?” cô thì thầm đáp lại

“Không, đó là vì dục vọng. Vậy còn mấy lời nói và văng tay đó là gì?”

“Chúng ta đang hòa nhập. Và anh bắt đầu vụ này. Tôi chỉ gợi ý anh đội

mũ thôi, nhưng anh phải nuốt chửng tôi mà.”

“Em cũng được ăn nhẹ còn gì. Hay đó chỉ là đóng kịch? Anh có phải biết

ơn là em không ném anh xuống hồ không?” anh tiếp tục với giọng dịu dàng

“Nếu tôi muốn dừng lại, tôi đã dừng rồi,” cô thì thầm đáp lại, kéo anh về

phía trước. “Đi nào, anh yêu.”

“Đó có phải là đóng kịch không, Jellicoe?” anh lặp lại.

“Có thể.” Đàn ông. “đừng để testosterone của anh tăng lên như thế,

Addison. Kéo anh đi theo đã làm cho mọi chuyện đủ khó rồi. Tôi không cần
thêm gì phức tạp nữa đâu.”

Anh tới gần cô lần nữa, ánh mắt tối lại và nóng bỏng. “Em đã có một điều

phức tạp rồi đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.