ĐÙA GIỠN VỚI NGUY HIỂM - Trang 47

“Đừng hành động kiểu Anh như thế nữa.”

Richard nhướn một bên mày. “Như cậu đã nhiều lần chỉ ra trong mấy

ngày vừa qua, tớ là người Anh.”

“Cậu là bạn tớ. Nếu cậu định nhảy ra khỏi máy bay, tớ sẽ theo sau cậu -

nhưng tớ sẽ mang dư một cái dù. Cậu cho tớ biết mọi việc, và tớ sẽ không
nói với ai. Trừ khi cậu mạo hiểm cuộc sống của mình”

“Cuộc sống là mạo hiểm.” gõ ngón tay trên chỗ để tay, Richard nhìn ra

cửa sổ trong vài phút. Một cách rất đột ngột, những cây cọ và bãi biển
nhường chỗ cho những tòa nhà và đèn tín hiệu. “Vậy làm cách nào chúng ta
liên lạc với một người mà cảnh sát sát không thể tìm ra?”

“Tớ không biết vì lý do quái quỉ nào mà cậu thấy cần phải mạo hiểm cái

sọ dày cộp, giá hàng tỉ đô của cậu.” Vẫn lắc lắc đầu, Donner mở nắp chai
nước, uống một hơi và nhăn mặt như thể anh ước nó là bourbon.

Ben ở ghế lái bấm nút liên lạc qua loa. “Ngài Addison, có nhiều camera ở

ngoài. Tôi có nên vòng ra bãi đỗ xe?”

Phía trước họ, ở bên phải là tòa tháp sáng loáng nơi công ty luật Donner,

Rhodes and Crithchenson chiếm 3 tầng cao nhất. Xếp hàng trước chiếc cửa
xoay vào tiền sảnh, hàng tá camera và phóng viên đều tập trung sự chú ý
giống như một bầy sư tử vừa ngửi thấy mùi của một con linh dương. Suy
nghĩ thật nhanh, Richard đưa điện thoại cho Donner. “Không cần, dừng ở lề
đường cho tôi.”

Lái xe và luật sư cùng nhìn anh.

“Được rồi, tôi chắc mà,” Rick nói. “Tom, giả vờ là cậu đang nghe điện,

và chuyển máy cho tớ ngày khi tớ ngừng nói với lũ diều hâu đó. Nhưng
phải nhớ để họ chĩa mic vào tớ trước nhé.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.