ĐÙA GIỠN VỚI NGUY HIỂM - Trang 49

“Nhưng liệu ngài có thể khẳng định rằng Patricia Addison-Wallis là...”

“Xin lỗi, tôi có cuộc họp,” anh ngắt lời, cố giữ hàm mình không nghiến

chặt lại. Nghe thấy cái tên Addison và Wallis nối liền như vậy vẫn làm anh
muốn đấm một ai đó. Dù vậy, một trong những thứ ít ỏi mà tòa án đồng ý
cho Patricia là quyền tiếp tục sử dụng cái tên mà cô ta đã có trong vòng 3
năm trước.

Sự im lặng của tiền sảnh mở ra cho anh một luồng không khí mát mẻ,

tuyệt vời của điều hòa sau cái nóng ẩm của mặt trời và sự bao phủ chật
chội, ầm ĩ của những giọng đọc tin tức đã được rèn luyện. Anh không thể
không phủi hai tay áo và kiểm tra trên cổ áo đề phòng máy nghe lén trong
khi đợi Donner bắt kịp anh.

“Chúa ơi,” Tom nói khi anh bước qua hệ thống an ninh và cánh cửa xoay.

“Tớ nghĩ tớ mất một cánh tay ngoài kia rồi.”

“Cậu có hiểu màn nói nhảm của tớ lúc đó không?” Richard hỏi, tiếng anh

hơi vang khi họ bước về phía cánh cửa thang máy bọc đồng ở phía bên kia
của hành lang có trần rất cao.

“Tớ bắt kịp phần Jones/Smith, khá là rõ mà, và cuộc hẹn lúc 4h. Nhưng

phần về đồ gốm bị mất thì không theo được.”

“Không phải là “Missing” (bị mất). Meissen. Đồ gốm cổ của Meissen

khá là nổi trong giới sưu tầm. Và nơi có bộ sưu tập lớn nhất thế giới tình cờ
lại ở ngay đây, trên đại lộ Worth.”

“À. Vậy thì tớ hy vọng cô Smith của cậu thông minh hơn tớ.” Richard

nhún vai. “Nếu không thì tớ sẽ phải mua một món đồ gì đó của Meissen lúc
4h chiều nay mà không được lợi ích gì.”

“Cái này thì sao, ngài Addison?” Vị trợ lý cửa hàng rất nhiệt tình gợi ý,

thành công trong việc xoay, chĩa và khoe ngực của cô ta cùng một lúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.