ĐÙA GIỠN VỚI NGUY HIỂM - Trang 48

“Được thôi, cậu là ông chủ mà.”

Richard cười với anh. “Đúng, tớ là ông chủ.”

Ben đỗ xe và nhảy ra khỏi ghế ngồi, vội vàng mở cửa sườn phía sau. Tom

chui ra trước, chủ yếu vì Richard đẩy anh. Chúa ơi, anh ghét báo chí. Ngoài
sự hiện diện thường xuyên, khó chịu như ruồi muỗi cắn của họ, hai năm
trước họ đã làm ầm lên một vụ ly hôn vốn đã đau đớn và cử mấy tay chó
săn tới bới tìm trong những gì còn sót lại. Chà, hôm nay họ có thể hữu ích
cho anh.

“Ngài Addison- Rick - anh có thể cho chúng tôi biết tình hình vết thương

của anh không?”

“Đó là một vụ giết người hay trộm cắp?”

“Nhà anh bị mất những gì?”

“Vợ cũ của anh có phải đối tượng tình nghi?”

Richard cầm lấy chiếc điện thoại Tom gần như dúi vào tay anh khi họ lội

qua đám đông ầm ĩ. “Chờ một chút,” anh nói, và nhấc điện thoại lên nghe.
“Cô... Jones?” anh bắt đầu. “Được, 4h được rồi. Tôi sẽ bảo Tom chuẩn bị
giấy tờ. Cảm ơn vì lời đề nghị - tôi có thể cần nó. Gặp lại cô sau.” Anh gập
điện thoại và đưa lại cho Tom khi tiếng ồn quanh anh bắt đầu tăng lên. “Tôi
không được phép tiết lộ chính xác những gì bị mất,” anh tiếp tục, giọng to
hơn, “dù vậy, một vài mảnh gốm cổ Meissen bị vỡ trong vụ nổ. Chúng là
những đồ vật ưa thích của tôi, và tôi thực sự rất tiếc.”

Anh không thể nói gì hơn mà không kinh động tới Castillo và FBI, nhưng

cô Smith có vẻ rất thông minh, và anh cá là cô biết chính xác anh sở hữu
những đồ vật nghệ thuật nào và đặt chúng ở đâu. Giờ anh chỉ cần đợi và
xem mình có đúng hay không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.