ĐÙA GIỠN VỚI NGUY HIỂM - Trang 7

theo đi tuần qua. Và bởi thời gian được tính sát từng giây, đây là màn ưa
thích của cô - kĩ năng và thần kinh đơn thuần chứ không phải dụng cụ hỗ
trợ. Ai cũng có thể có cái sau, nhưng những cái trước mới là thứ phân biệt
phụ nữ với mấy cô gái.

Cách mục tiêu 10 feet, cô dừng lại đột ngột. Một dải ánh trăng mờ ảo

chạy ngang hành lang, cách sàn 2 feet và cách chân trái cô khoảng 3 inch.
Một sợi dây. Không ai chăng một sợi dây ngay giữa hành lang. Đó là một
điều ngu ngốc, chưa kể quá thô sơ và nguy hiểm cho người trong nhà. Tất
nhiên, không ai đang sống ở đây, nhưng chắc chắn bảo vệ đôi lúc sẽ quên
mất và hoặc là trượt ngã hoặc là làm chuông báo động kêu - hoặc cả hai.

Cô cau mày, bước lại gần tường hơn để xem cái thứ ngu ngốc này được

cài đặt như thế nào. Cô nên bước qua nó, lấy thứ cô cần và rời đi, nhưng sự
hiện diện của nó thật là... không đúng. Hệ thống an ninh công nghệ cao ở
mọi nơi, và ở đây là một sợi dây thép chết tiệt.

Một sợi dây đồng chết tiệt, cô sửa lại, nhìn kĩ hơn. Sợi dây được cố định

ở hai bên tường bằng hai mảnh vuông nhỏ và phẳng, dán thật chặt và không
hoàn toàn song song với sàn nhà. Gần như, nhưng không chính xác. Đúng,
chủ nhà này nổi tiếng coi trọng sự riêng tư, nhưng chăng những sợi dây bẫy
như thế này thì hơi quá. Cô cũng không thấy dấu hiệu nào là ông ta không
kén chọn về sự tinh tế của dinh thự này. Cô cau mày sâu hơn nữa.

“Đứng im!”

Sam chết lặng, co người sau sợi dây. Chết tiệt. Tên bảo vệ này đến sớm.

Ở trước mặt cô khoảng 30 feet, phía bên kia cánh cửa, một bóng đen bước
ra từ giữa hai bộ giáp bạc bóng loáng.

“Không được cử động!”

“Tôi không cử động” cô bình tĩnh nói. Anh ta được phép ở đây, cô thì

không. Và anh ta đang giữ một khẩu súng lớn không được vững lắm bằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.