DƯỚI TÁN LÁ RỪNG - Trang 21

Đám thợ săn lại lặng lẽ ngồi. Đôi mắt ông Kơ Bua đăm đăm nhìn ánh lửa
bập bùng. Ông Kơ Bua tài ba và can đảm này bị điên khùng rồi chăng? Bữa
rượu trở nên nhạt nhẽo, chẳng ai buồn động đến mâm thịt hoẵng còn cao
lùm lùm nữa.
Anh Hơ Bia bỗng mỉm cười:
- Vậy là bác tha tội cho hổ xám? Bác quên...
Ông Kơ Bua bỗng gầm lên:
- Ta quên cái gì? Ta quên con thú đọc đã giết bao người trong làng, đã
tha vợ ta hả? Ta chẳng nguôi trong bụng đâu, Hơ Bia ạ! Ta chỉ tha cho nó
lần này, vì nó đang nuôi con.
Anh Hơ Bia hoảng hốt, từ đó không dám hỏi đến chuyện hổ xám. Đám thợ
săn và dân làng sợ ông Kơ Bua nổi nóng, cũng không dám hỏi han. Hai
mùa làm rẫy lại qua đi. Đến một ngày chớm lạnh, ông Kơ Bua bỗng bảo
Hơ Bia:
- Đêm nay, mày nói đám thợ săn lại nhà ta. Con hổ xám về rừng rồi đó.
Anh Hơ Bia vui hẳn lên:
- Đi săn hả bác?
- Ờ, đi săn. Đi cả bọn.
Đã lâu mới có một buổi tập trung thợ săn đông vui như đêm nay. Thấy ông
Kơ Bua tươi cười, đám thợ săn ồn ào hứng thú. Từ ngày Kơ Bua ít nói, ít đi
săn sau khi bà Kơ Bua bị hổ xám bắt đi, đám thợ săn thiếu tay dẫn đầu giỏi
giang, mất hết vui.
Anh Hơ Bia chất thêm một đống lửa lớn, nói oang oang:
- Mùa săn năm nay sẽ nhiều thú, nhiều thịt. Anh em ta lại có những buổi
uống rượu suốt đêm. Bác Kơ Bua sao biết hổ xám trở lại rừng?
- Ta biết chớ! Các ông tưởng ta quên nó sao? Mỗi buổi lên rừng, ta đều
chờ nó. Rồi buổi nay nó đã về thật. Ta không muốn một mình giết nó, mà
muốn cả các ông...
Đám thợ săn ồn ào hẳn lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.