DƯỚI TÁN LÁ RỪNG - Trang 39

ghềnh đưa Hạnh về phía cuối nguồn con suối, chỗ nó chảy ngầm vào những
hẻm đá sâu.

Con Vện Ốc vẫn vắng bóng.
Hạnh đứng bên bờ con suối đang chảy xiết. Giữa lòng suối, đôi ba

mỏm đá nhô lên, sóng nước đập vào tung bọt trắng xoá. Chỗ lòng suối này
trước lúc đổ vào ngầm sâu, sóng cuộn dữ dội. Hàng trăm đỉnh sóng ào ạt
cao vọt lên rồi cuồn cuộn kéo phăng tôm cá và rong rêu chảy theo vào lòng.

Hạnh ngẫn ngơ nhìn theo dòng suối.
Một tiếng hú cất lên từ bức tường cây phía sau. Hạnh quay ngoắt

người lại, kịp nhìn thấy bóng một người cao lớn, đóng khố, mình trần, da
đen bóng, đang lẩn vào phía sau những thân cây cổ thụ. Người làng của chủ
tịch Pôộng hay sao? Không phải rồi! Nếu là người trong làng, thì sao phải
lẩn trốn như vậy? Hay bọn phỉ trên rừng? Sống lưng Hạnh bỗng thấy ớn
lạnh. Hạnh dựa vào một thân cây giâu gia cổ thụ ven suối, nhìn đau đáu về
phía cánh rừng. Không còn bóng người ban nãy nữa. Một tiếng rít nhẹ
trong không khí. Hạnh giật nảy mình. Một mũi tên vun vút bay tới và cắm
phập vào thân cây giâu gia già nua, chỉ cách đầu Hạnh một sải tay.

Không còn kịp nhìn kỹ mũi tên, Hạnh phóng ngược trở lại con đường

cũ. Chưa bao giờ Hạnh chạy nhanh đến thế. Những cạnh đá sắc, những vụn
đá lô nhô trượt rào rào dưới chân Hạnh.

Thung lũng canh - ki - na đây rồi.
Hạnh ngó lại sau. Không có ai đuổi theo mình cả.
Hay Hạnh mơ ngủ? Không. Mũi tên cắm vào thân cây giâu gia, cách

trên đầu Hạnh độ một sải tay thôi, Hạnh đâu có quên!

Chủ tịch Pôộng đang bước lên nhà rông, nhìn thấy Hạnh mặt tái mét,

liền dừng lại:

- Đi tìm con chó hả?
- Anh Pôộng, có bọn phỉ về làng!
Chủ tịch Pôộng cười:
- Không có phỉ đâu. Ở làng này, hàng chục năm nay đã hết phỉ rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.