DƯỚI TÁN LÁ RỪNG - Trang 40

- Đúng mà. Nó bắn em đó!
Chủ tịch Pôộng nhảy từ ba nấc thang xuống, tròn mắt:
- Ai bắn? Bắn vào đâu?
Anh Thành, cô Y Nai từ đầu nhà cũng chạy lại quây lấy Hạnh:
- Phỉ ở đâu? Nó về rồi à?
Hạnh thở hổn hện, kể lại câu chuyện đi tìm con Vện Ốc vừa rồi và

bóng người trong rừng cây. Anh Pôộng thở phào:

- Không phải phỉ rồi. Nếu phỉ, nó đã ồ ra bắt Hạnh. Nhưng thiệt lạ,

ai lại trêu Hạnh nhỉ?

Y Nai an ủi:
- Em Hạnh đừng lo. Chủ tịch Pôộng sẽ tìm ra người bắn mũi tên đó.

Chủ tịch Pôộng giỏi nhất làng đó!

Tiếng chị Y Nai thánh thót, làm hai anh em Hạnh vợi hẳn nỗi ngại

ngùng trong lòng.

Chương 4

CUỘC BẮT CÓC Ở KHÚC SUỐI RÙA NÚI – ÔNG GIÀ LÀNG

HƠN TRĂM TUỔI NẰM XUỐNG NHƯ MỘT GIẤC NGỦ NGON

Chủ tịch Pôộng chưa kịp tìm ra người bắn mũi tên, thì chiều hôm ấy,

cả anh Thành và Hạnh đi vào rừng đều không trở về nữa. Nồi cao yếm rùa
đang làm dở đành để cô Y Nai nấu nốt, chủ tịch Pôộng vác súng vào rừng
tìm hai anh em Hạnh, đã hết một buổi mà chẳng thấy đâu.

Cô y tá thấy anh Pôộng buồn bã trở về, đâm lo:
- Hay anh Thanh gặp thú dữ về rẫy?
- Không thể được. Chả lẽ lại có phỉ thật?
Cả Y Nai, cả Pôộng đều không trả lời được câu hỏi của mình nữa. Con

Vện Ốc mất tích, rồi người lạ mặt bắn mũi tên hăm doạ cậu bé Hạnh, đến
chuyện hai anh em Hạnh đi vào rừng không về, làm chủ tịch Pôộng lo đầy
trong bụng. Pôộng đăm chiêu nghĩ ngợi mãi không ra vì sao xảy ra chuyện
lạ. Có lúc Pôộng chợt nghĩ: hay anh em Thành mất con Vện Ốc, giận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.