DƯỚI TÁN LÁ RỪNG - Trang 44

- Ai bày cho Kơ Lơng như thế?
- Già làng bảo mình mà.
Hạnh đâm lo:
- Thế già làng có ác không? Già làng có tha không?
- Không ác. Còn tha hay không, mình không biết đâu.
Anh Thành vỗ vào vai Hạnh:
- Em đừng sợ!
Ba người đi qua bao đường đất. Lúc phải bíu dây rừng tụt xuống, lúc

phải bò lên cao. Nắng bắt đầu tràn ngập bờ khe, rừng già. Kơ Lơng lúc này
đã đi bên cạnh Hạnh, chăm chú nhìn em:

- Cái bụng đói bụng rồi phải không?
- Em đói rồi.
- Sắp đến nơi, có thịt nai ăn đó!
Tận xế trưa, hai anh em Thành và Kơ Lơng mới tới một làng nhỏ heo

hút lẫn trong rừng cây rậm rạp. Kơ Lơng chỉ tay:

- Nhà mình đây. Nhưng không vào đâu.
- Còn đến đâu nữa hở Kơ Lơng?
- Già làng ra lệnh khi bắt được thầy thuốc về, phải dẫn đến ngay.

Đó, nhà rông của già làng đó. Đẹp không?

Cơn mệt và đói làm cả hai anh em chẳng muốn trả lời, chẳng ngắm

ngôi nhà rông nữa. Kơ Lơng dắt tay Hạnh, leo trước lên thang. Kơ Lơng
nói to:

- Chào già làng! Tôi đã mang thầy thuốc về rồi.
Ông già làng đang ngồi xếp chân vòng tròn giữa nhà. Ông ta ngửng

lên. Anh Thành sà xuống ngồi cạnh:

- Tôi cũng chào già làng. Chúc già mạnh khoẻ như cây lim, cây sến

trong rừng.

- Cảm ơn thầy thuốc. Thầy thuốc đến, ta vui cái bụng thật nhiều rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.