DƯỚI TÁN LÁ RỪNG - Trang 46

Giữa lúc ấy, từ dưới chân cầu thang có tiếng chó sủa ăng ẳng. Hạnh

bỗng gọi:

- Anh Thành ơi hình như con Vện Ốc.
- Sao nó lại ở đây?
Nhưng đúng là con Vện Ốc rồi. Hạnh nhảy xuống cầu thang. Trời ơi!

Con Vện Ốc đó ư, sao mày lại ở đây được, sao mày còn sống?

Con Vện Ốc mừng rỡ dụi dụi đầu vào lòng Hạnh.
Anh Thành nhìn cái cảnh ấy vừa vui vừa cảm động. Anh cũng tưởng

như đã hàng tháng trời chưa gặp được con Vện Ốc yêu quý.

Già làng ngó xuống cười:
- Cháu mừng lắm phải không? Ta trả lại con chó cho cháu đó!
Hạnh quệt nước mắt, ngạc nhiên:
- Mấy hôm nay, con Vện Ốc ở chỗ già làng à?
- Ồ. Kơ Lương bắt nó về đó.
Cả Hạnh, cả anh Thành đều chưa kịp hỏi già làng về chuyện đó thì

Vện Ốc, sau cơn xúc động gặp lại người thân, bỗng như nhớ ra việc gì, nó
lùi lại một đoạn, ngẩng cổ sủa lên mấy tiếng. Đoạn, nó chờ. Già làng chăm
chú nhìn con Vện Ốc, hỏi Hạnh:

- Nó làm cái gì đó?
- Cháu cũng chưa hiểu. Này, Vện Ốc. . .
Vện Ốc thấy mọi người vẫn nhìn mình, nó quay ngoắt, chạy bổ vào

khu rừng gần đó. Tiếng con Vện Ốc sủa từ sau đám cây vọng lại. Già làng
nhìn đăm đăm về hướng chó sủa. Tiếng con Vện Ốc mỗi lúc một gần. Hạnh
bỗng reo lên:

- Chủ tịch Pôộng! Anh Pôộng!
Đúng là anh Pôộng. Anh đi sau con Vện Ốc, tay cầm mác nhọn, vai

đeo nỏ và ống tên. Hạnh chạy như bay đến, nắm chặt lấy tay anh Pôộng.
Anh Pôộng theo Hạnh bước lên nhà rông. Anh cúi gập lưng cười lớn:

- Chào già làng! Chào anh Thành! Thế là ta lại gặp nhau mà!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.