DƯỚI TÁN LÁ RỪNG - Trang 47

Già làng chưa hết ngạc nhiên:
- Chào người trai trẻ! Người từ đâu đến đó?
Anh Thành đỡ lời:
- Đây là chủ tịch Pôộng ở làng dưới ta đó. Hôm Kơ Lơng đón tôi

lên với già làng không báo tin được cho anh Pôộng, Anh Pôộng chắc đi tìm,
phải không?

Chủ tịch Pôộng lại cười:
- Mình đi tìm hai anh em hai ngày rồi. Nhẽ ra mình không lên cao

thế này đâu. Trưa này, mình gặp con Vện Ốc chạy tới, mừng hết chỗ nói,
mừng đầy cái bụng. Mình nghĩ thế nào cũng gặp lại anh Thành đó. Vện Ốc
đưa mình đến đây. Con chó thật khôn, nó không quên mình đâu!

Già làng vỗ vai anh Pôộng:
- Vậy là chủ tịnch Pôộng lên đón thầy thuốc phải không?
- Dạ, mình chỉ đi tìm anh em anh Thành thôi!
Già làng vui vẻ:
- Ồ, ồi, anh Pôộng ra mắt với làng ta rồi đó. Anh Pôộng ở với làng

ta thôi. Làng ta nuôi nổi mà ...

Chủ tịch Pôộng khoác vai Hạnh, quay sang già làng:
- Cảm ơn già làng đã yêu quý. Tôi còn nhiều việc ở dưới kia mà,

nhưng mùa săn tôi sẽ lên đây với già làng. Trên này chắc nhiều thú quý hơn
đó.

- Cũng được, bây giờ chủ tịch Pôộng không ở lâu thì ở một ngày,

hai ngày, ta uống rượu được không?

Chủ tịch Pôộng lại cười. Hạnh bóp bóp bàn tay cứng như sắt của anh

Pôộng, hỏi:

- Thật đúng con Vện Ốc nhận được anh ngay hả?
- Ờ, anh cũng nhận ra nó. Nó dẫn đường cho anh đi theo đó. Anh

đứng chờ dưới gốc cây kia, để nó ra trước mà.

Già làng xen vào:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.