ĐƯỜNG KẾT HÔN KHÔNG TÌNH YÊU - Trang 298

Giáo viên dạy môn này không chỉ đích danh, chỉ hay gọi người ngủ lên

làm bài, đây là cội nguồn của thành tích. Mà lúc này đây, cái người đang
thong thong đi dạo thì tóc giả rớt xuống, quả đầu bóng loáng dưới ánh sáng
nên được các sinh viên đặt cho biệt danh thầy Địa Trung Hải, đang đứng
trên bục giảng, nhìn xuống đám học trò bên dưới, “Em nào lên đây giải đề
này?”

Chẳng ma nào xung phong, Địa Trung Hải giương mắt nhìn, “Bạn nữ áo

vàng nhạt, em lên đi!”

Tay Trình Dục Bắc kéo nhẹ áo Tây Thuần.

“Anh làm gì thế?”, Tây Thuần bực bội.

Giọng Trình Dục Bắc vô cùng tĩnh, “Thầy gọi cô lên làm bài.”

Tây Thuần hoảng hồn đứng dậy, hơi luống cuống, “Em?”

Địa Trung Hải cười nói: “Cô bé, lên làm thử đi, xem hiểu bài tới đâu.”

Tây Thuần lê từng bước từng bước rầu rĩ bước lên bục giảng, “Thưa thầy,

em không được hiểu cho lắm…”

“Không sao đâu, hiểu bao nhiêu làm bấy nhiêu.”

Tây Thuần rầu không kể siết, cầm phấn lại chẳng viết ra được chữ nào.

Lần này thật là xấu mặt hết cỡ, dưới bục giảng đã có vài người cười ra
tiếng. Tây Thuần cảm thấy giờ phút này mình hệt như chú hề. Cô xoay
người nhìn Trình Dục Bắc ngồi ở dưới, anh cũng nhìn cô, bỗng thấy tủi
thân vô cùng.

Địa Trung Hải lắc đầu, “Đã không giải được bài, lúc thầy giảng bài thì

chỉ lo nhìn ai đó bên cạnh, thầy biết ai đó mặt đẹp hơn thầy rất nhiều lần.
Chao ôi, thầy vẫn chưa già lắm, sao chưa gì học trò đã chán thầy hết rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.