ĐƯỜNG KẾT HÔN KHÔNG TÌNH YÊU - Trang 626

Khi bọn họ về đến nhà, ráng chiều đã buông xuống, theo phong tục, mai

là tới ngày chôn cất.

Hôm nay người đến rất đông, nhưng chỉ đeo lên gương mặt buồn thương

đốt ít giấy tiền vàng bạc rồi mất hút.

Bài bạc, mạc chược, lại náo nhiệt vô cùng.

Tây Thuần không muốn thấy những thứ này, quay vào bếp giúp đỡ, Trình

Nghi Bắc luôn như hình với bóng bên cô, phu xướng phụ tùy, mỗi khi có
người hỏi anh là ai, Tây Thuần sẽ rất thản nhiên trả lời, “Chồng tôi.”

Sau mấy hôm, Tây Thuần học được thêm một món đậu.

Chẳng bao lâu là xong món rau đơn giản, xong thì lấy muôi múc ra. Đầu

tiên dùng nước sôi luộc đậu cho chín. Xong rồi thì xào qua xào lại rau trong
nồi, đổ thêm đậu vừa luộc vào, cuối cùng cho nước cơm vào nồi. Vậy là
món đậu mọi người yêu thích ra đời, hầu như mọi người đều tranh nhau ăn.

Tây Thuần chan món này vào, ăn cơm thế này cô lại ăn được thêm nửa

chén nữa.

Cô tuyệt đối không phải người nhìn thức ăn rồi mới quyết định ăn bao

nhiêu đâu.

Tối đến, đại khái là một tối bi ai, dàn nhạc hòa tấu dẫn trước, vài người

có quan hệ thân thuộc theo sau. Đầu tiên là cúi lạy trước quan tài, quỳ gối,
sau đó cầm nén hương cầu phúc cho chuyến đi. Cứ lập đi lập lại, cứ vài
phút cúi lạy thì nghỉ ngơi một chút, cứ quy theo người dẫn đầu. Lúc cúi lạy,
Trình Nghi Bắc lấy một chồng giấy lót dưới gối Tây Thuần, Tây Thuần bảo
anh đệm đi, anh không chịu. Hết lượt này đến lượt khác, loay hoay tới sáng
hôm sau mới xong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.