DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1268

Sở Phi Dương đứng dậy cầm kiếm, hồ loạn vỗ vỗ Quân Thư Ảnh,

miệng nói: “Được được, ngươi nói đúng. Thư Ảnh, ngươi cũng đừng nhớ
nhiều như vậy, Lân Nhi ở chỗ sư phụ ta rất tốt, đại sư phụ rất thương yêu
nó, còn có Tiểu Tùng bồi nó, sao lại phải chịu khổ chứ. Ngươi cứ yên tâm,
ngày mai hảo hảo đón tết.” Nói xong người liền bước ra ngưỡng cửa.

Quân Thư Ảnh nhìn bóng lưng hắn rời đi, hung hăng đập một cái lên

mặt bàn, ánh mắt có chút ảm đạm vài phần.

Lân Nhi ở chỗ khác có tốt thế nào, cũng không thể như ở nhà. Sở Phi

Dương luôn luôn quan ái y đến mức có thể hiểu rõ hàm nghĩa qua ánh mắt
y, sao lúc này đến một chút tâm tình cũng xem không rõ…hơn nữa lại vội
vàng đi, đến nhẫn nại nghe xong một câu cũng không có…

Sở Phi Dương ra khỏi đại môn nhà mình, còn chưa đi được hai bước,

đột nhiên vai bị người khoác lên, thanh âm có chút tức giận của một người
nói sau tai hắn: “Sở huynh a Sở huynh, ngươi thực là càng ngày càng tệ,
ngươi không thấy Tiểu Quân nhà ngươi quấn quít khổ sở hết mấy ngày rồi,
ngươi cư nhiên còn muốn khi dễ y như thế. Dáng dấp uỷ khuất đó, không
biết trong lòng ai oán bao nhiêu đây, ta nhìn mà thấy đau lòng a.”

Sở Phi Dương nhếch môi cười nói: “Thanh Lang, ngươi vừa lên nhà ta

rình coi? Lần này nhà ta không có thứ gì tốt cho ngươi thâu nữa rồi.”

Thanh Lang một tay khoác lên Sở Phi Dương, tay kia chỉ vào hắn nói:

“Là bằng hữu đừng nói như vậy. Bản giáo chủ vì ngày lễ trung thu lần này
đặc biệt đến đoàn viên với các ngươi, nói quan hệ lợi ích khiến ta thật
thương tâm.”

“Là bằng hữu thì nên mang mấy bảo bối thuận tay khiêng đi từ chỗ ta

hoàn trả về.” Sở Phi Dương nhàn nhạt nói.

Mắt Thanh Lang suy sụp: “Không trả lại được nữa, đã bị Yến Tiểu Kì

nhà ta thua sạch hết, đáng giận a! Sao ta lại thu một bại gia tử như thế chứ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.