DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1526

không che không giấu mà để bại lộ chính mình, vậy hắn từ trước đến nay
che giấu chẳng phải là uổng phí công sức sao?”

“Có lẽ hắn đã đạt được mục đích, không cần che giấu nữa.” Thanh Lang

nói xong liền từ phía sau đi lên trước, “Trước tiên phải đi xem một chút.”
Mấy người cùng nhau vận khởi khinh công, lặng lẽ vô thanh mà đuổi theo.

Ai cũng đoán ra được, mục đích mà Thạch Lệ nghĩ là đã đạt được chính

là việc cho Sở Phi Dương ăn vũ phách.

“Đúng là nhắm vào Đại sư huynh.” Tín Vân Thâm bất đắc dĩ nói.

Sở Phi Dương hiệp danh vang xa, từ trước đến nay hành tẩu giang hồ

cũng là hành hiệp trượng nghĩa. Hắn lại rút ra được bài học từ tiền nhân,
một không có thần binh làm bạn, hai không có bí tịch hiếm có trong tay,
không để những kẻ khác phải nổi lòng tham. Nhưng phiền toái vẫn là luôn
tìm tới hắn, trong khi báo ân hoàn tình lại không thấy có bao nhiêu.

“Thật sự là chuyện tốt còn chưa ra khỏi cửa chuyện xấu đã truyền xa

vạn dặm. Đại sư huynh, huynh là người không có tội lỗi nào là không thể
gặp phải.”Tín Vân Thâm thở dài.

“Nói cái gì đó, coi chừng đường đi.” Sở Phi Dương nội lực dẫn âm, đem

thanh âm của mình truyền tới tai Tín Vân Thâm, miễn cưỡng lấn át tiếng
nhạc vẫn lanh lảnh không ngừng kia.

Mấy người đi đến nửa đường thì thấy Thạch Lệ đang đi tới đi lui trên

sơn đạo, vẫn còn theo tiếng nhạc mà tiến về phía trước, không một chút
cảm giác có người đang đi theo phía sau.

Tuy rằng với tu vi của Thạch Lệ vốn là khó có thể phát hiện khí tức của

bọn họ, nhưng bộ dạng này của gã thật sự không giống bình thường, nhìn
không rõ biểu tình trên mặt nhưng thân hình kia cũng không giống như tỉnh
táo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.