DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1770

chiến cảm thấy hết sức dễ chịu.

Da thịt ngâm trong nước cảm nhận được một cỗ thủy lưu rất nhỏ đang

dao động, không lâu sau liền nghe rào một tiếng ở phía sau, Quân Thư Ảnh
không quay đầu, liền bị một đôi tay từ phía sau ôm chặt.

Sở Phi Dương vớt nước lên vai Quân Thư Ảnh, tinh tế chà xát, lại hôn

xuống đầu vai một cái, thở dài nói: “Ngươi hoàn hảo không thụ thương,
bằng không ta sẽ đau lòng muốn chết.”

“Nói bậy.” Quân Thư Ảnh dùng nước chà xát rửa đi vết máu, quệt quệt

môi nói, “Ta đời này chỉ một lần thụ thương nặng nhất chính lần bị ngươi
đánh.”

“… Thư Ảnh, ngươi thật có thể sát phong cảnh.”

“Sát phong cảnh?” Quân Thư Ảnh ngoảnh đầu nhìn Sở Phi Dương, tựa

tiếu phi tiếu nói, “Sở đại hiệp, phong cảnh này là có ý gì? Ngươi muốn làm
cái gì?”

“Ta muốn làm cái gì, Quân công tử sớm đã thành quen mới phải, hà tất

biết rõ còn cố hỏi…” Sở Phi Dương ghé vào lỗ tai y thổi một ngụm nhiệt
khí ám muội, ngón tay di động từ bờ vai của y quét xuống thắt lưng, xoa
nhẹ vào nơi khiến hắn tiêu hồn thực cốt kia.

Quân Thư Ảnh nhíu mày kiềm chế, nhưng Sở Phi Dương lại càng quá

phận. Quân Thư Ảnh nhịn không được ngửa đầu, cắn răng chế trụ thanh âm
từ nơi cổ họng.

“Đừng ở chỗ này…” Trên đỉnh đầu nhật quang chính diện, thiên lam

thủy thanh, ở loại địa phương này làm chuyện đó, Quân Thư Ảnh mới nghĩ
thôi đã cảm thấy hết sức xấu hổ. Nhưng rõ ràng là có người không thấy như
vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.