DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 2023

Sở Phi Dương cam chịu số phận ôm lấy thân thể đang nhích tới gần kia,

thành thật nhắm mắt đi ngủ.

Hắn không muốn cưỡng ép y, mà chỉ muốn dùng nhu tình như vậy sủng

ái y, dường như mãi mãi cũng không đủ.

Đối với Sở Phi Dương mà nói, tham gia luận võ hay không cũng không

quan trọng, nếu Quân Thư Ảnh và Cao Phóng đã chủ động ôm lấy những
việc trong Thanh Phong phái thì hắn cũng vui vẻ để hai người bọn họ giúp
đỡ mà tham gia.

Hơn nữa đại hội luận võ năm nay cũng không phải là hoàn toàn không

thú vị, cũng có điểm đáng mong đợi. Liên tiếp rất nhiều năm, danh vị
“Thiên hạ đệ nhất nhân” đều được duy nhất một người nam nhân đoạt lấy,
hiện giờ người đó lại ngày một nổi danh hơn trong giang hồ, đã mơ hồ có
chút khí thế hậu sinh khả úy.

Sở Phi Dương không để ý tới cái hư danh thiên hạ đệ nhất kia, nhưng

sớm đã muốn được chạm mặt nam nhân này, khổ nổi mãi mà không có cơ
hội. Đại hội luận võ lần này thực ra cũng là một cơ hội tốt.

Mọi chuyện cụ thể thế nào không nhắc tới, chỉ biết cuối cùng Sở Phi

Dương vẫn là vững vàng mang được tấm danh vị “Thiên hạ đệ nhất nhân”
đã có phần cũ kỹ về nhà, quan trọng nhất là còn kết giao được với một bằng
hữu đáng để kết giao.

Buổi tối hôm đó, Quân Thư Ảnh nhìn mấy chữ rồng bay phượng múa

trên tấm danh vị kia, nét mặt lộ ra biểu cảm hết sức vừa lòng.

Sở Phi Dương ôm lấy y từ phía sau, cười nói: “Ta nói ngươi a, cứ như

vậy mà nhìn thứ này?! Danh hào này nghe thì sướng tai nhưng mà tấm biển
thì quá lớn đi, treo trong nhà thì có điểm hơi quái gở.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.