DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 296

Tín Bạch chọn một gian phòng trống, đưa Mai Thần Anh cùng vài đệ tử

vào, vẫn như cũ không để ý tới Sở Phi Dương, vờ như không nhìn thấy hắn.
Sở Phi Dương đành phải tự mình theo vào. Hắn khép cửa gỗ lại, tránh ánh
mắt hiếu kỳ của mọi người.

Sở Phi Dương đứng bên góc im lặng lắng nghe, mới biết được nữ tử vừa

rồi người hắn cứu chính là hung thủ mưu toan hạ độc hại Mai Hân Nhược.

“Ả ta không biết phạm phải bệnh gì, một mực bảo rằng Mai Hân Nhược

giết hại cả nhà ả. Giả trang trà trộn vào gia trang chúng ta, còn hạ độc Mai
Hân Nhược. Hân Nhược ngay cả nhìn người khác giết gà cũng khóc, lại
gặp phải tai họa bất ngờ như thế này.” Mai Thần Anh tức giận nói.

Sở Phi Dương cảm thấy áy náy, lên tiếng hỏi: “Mai cô nương vẫn bình

an chứ?”

Mai Thần Anh chưa kịp trả lời, Tín Bạch đã lên tiếng: “Nơi này ngươi

có quyền lên tiếng sao? Ngươi cho là ngươi còn có tư cách xen vào chuyện
của Mai cô nương sao?”

Sở Phi Dương cúi đầu không nói. Mai Thần Anh hết nhìn người này lại

nhìn người kia, cảm thấy kỳ lạ. Trước kia Tín Bạch xem Sở Phi Dương như
bảo bối, đến đâu cũng khoe khoang về hắn, như thể lão sợ người khác
không biết Sở Phi Dương mặt mũi sao ra. Sao bây giờ lão lại lạnh nhạt,
thậm chí ghét cay ghét đắng hắn đến vậy? Xem ra lời đồn Sở Phi Dương
phản bội sư môn cũng không phải là vô căn cứ.

Mai Thần Anh vốn là người không dễ dàng bỏ qua mọi chuyện, huống

chi đây lại là cơ hội để hạ thấp kẻ hắn vô cùng chán ghét là Sở Phi Dương,
hắn làm sao có thể bỏ qua. Hắn liền nhàn nhã lên tiếng: “Sở đại hiệp đây đã
phạm phải sai lầm gì, có thể khiến cho Tín lão tiền bối tức giận như vậy?
Chẳng lẽ giang hồ đồn đãi chuyện Sở đại hiệp đại nghịch bất đạo, chĩa
kiếm vào sư phụ, phản bội sư môn, tất cả đều là sự thật?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.