DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 335

Dự cảm bất an nổi lên, Sở Phi Dương nhẹ nhàng đẩy cửa, cánh cửa

không khóa liền mở ra.

Trong phòng không bóng người.

Sở Phi Dương thở hổn hển tìm khắp phòng. Căn phòng vẫn như trước,

nhưng vì thiếu vắng bóng người mà có chút trống trải.

Y đi rồi. Sở Phi Dương đầu óc mờ mịt ngồi xuống ghế. Y đi rồi, Quân

Thư Ảnh đang trong tay y, giờ đã đi rồi.

Sở Phi Dương nắm chặt tay. Hắn vốn đắc chí rằng Quân Thư Ảnh đã

biết thuận theo hắn, bao nhiêu khổ tâm cuối cùng cũng đạt được kết quả.
Nhưng, nguyên lai tất cả chỉ là thủ đoạn của y để khiến hắn lơi lỏng cảnh
giác.

Y đã luyện võ thành công, Sở Phi Dương cũng chẳng còn giá trị gì với y

nữa. Vì vậy nên y mới không hề lưu luyến mà rời đi.

Quân Thư Ảnh, ngươi lợi hại lắm. Đóng kịch thật tốt, tốt lắm. Sở Phi

Dương nắm chặt tay đến mức các đốt ngón tay kêu răng rắc, vung mạnh
xuống mặt bàn.

Sở Phi Dương không hy vọng có thể truy tìm tung tích của Quân Thư

Ảnh dựa vào hoàng điểu(*), quả nhiên chính nó cũng không thể tìm được
tung tích của Quân Thư Ảnh. Sở Phi Dương cuối cùng cũng hiểu được mấy
ngày trước Cao Phóng cấp tốc rời đi như vậy là để tìm giải dược gì.

Sở Phi Dương nằm ngửa trên giường Quân Thư Ảnh, hơi thở lạnh băng,

như trái tim của nam nhân từng ở căn phòng này mấy tháng trước.

——————–

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.