DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 497

Sở Phi Dương cười xong, giữa hai người, trở nên trầm mặc.

Quân Thư Ảnh hơi cúi đầu, giống như muốn nói gì đó, lại tựa hồ như

đang trầm mặc. Sở Phi Dương chẳng biết vì sao trái tim trong ngực bắt đầu
bang bang đập loạn.

Lẽ nào nói…

Lẽ nào thực sự…

Quân Thư Ảnh lại đột nhiên xoay người mở rộng cửa ___ Sở Phi

Dương đưa tay khép lại, đem Quân Thư Ảnh giam chặt giữa mình cùng ván
cửa.

Quân Thư Ảnh vẫn như cũ nghiêm mặt, vài sợi tóc buông xuống trên

trán. Sở Phi Dương đột nhiên thấy có chút khó thở, phải hít sâu một hơi.
Hắn mở miệng nói: ” Ngươi… nhớ ta sao? Ngươi lo lắng cho ta?”

Quân Thư Ảnh ngẩng lên nhìn hắn, tầm mắt lay động.

Cánh tay giơ lên của Sở Phi Dương cư nhiên run khẽ, nhẹ nhàng đặt ở

trên mặt y, ở trên người y chậm rãi vuốt ve, xuôi theo mái tóc dài mềm
mượt, mơn trớn bờ vai lưng, eo mông. Dưới tay là thân thể ấm áp mềm
dẻo, theo tay hắn lướt qua mà run rẩy từng đợt bày tỏ sự im lặng thuận
theo.

Sở Phi Dương chỉ thấy màu huyết cả người muốn bốc cháy, dục vọng

đột nhiên tăng vọt kêu gào chạy chồm khắp thân thể. Hắn nâng mặt Quân
Thư Ảnh lên, hung hăng hôn xuống, đầu lưỡi vội vã thâm nhập vào miệng
y, đảo qua hàm răng ngay ngắn, giống như muốn dùng sức nuốt y vào.

Quân Thư Ảnh nhắm mắt lại, lông mi hơi rung động, hai tay có chút do

dự với lên trên, nhẹ nhàng khoác lên bả vai dày rộng của Sở Phi Dương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.