DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 498

Sở Phi Dương buông đôi môi bị hôn đến sưng đỏ của y ra, môi lưỡi lại

dao động xuống dưới, từng chút từng chút mà gặm cắn lên cổ Quân Thư
Ảnh.

Quân Thư Ảnh ngẩng đầu lên mà khẽ thở gấp, tay Sở Phi Dương vẫn

đang sờ loạn xung quanh, đột nhiên cúi đầu cười.

” Ngươi cười cái gì?” Quân Thư Ảnh mở mắt hỏi.

” Y phục của ngươi…. không phải chỉ có một cái thắt lưng là chặt chứ.”

Sở Phi Dương không chút hảo ý cười nói ( anh Dê hạ lưu quá)

Quân Thư Ảnh ngẩn ra, đợi đến khi hiểu được ẩn ý trong lời hắn, tức

giận chém ra một chưởng, Sở Phi Dương không chút tốn công mà chặn
được, đặt ở bên môi gặm gặm, vỗ về nói: ” Được rồi, được rồi, nhớ nhung
ta cũng không phải chuyện gì mất mặt. Trên giang hồ có bao nhiêu người
còn nhớ thương tướng công ngươi đâu…. ” lời còn chưa dứt, thấy sắc mặt
Quân Thư Ảnh thâm trầm, vội vàng dừng miệng, kéo Quân Thư Ảnh qua
vỗ nhè nhẹ, ôn nhu nói: ” Sở Phi Dương ta may mắn biết bao, mới có thể
chiếm một chỗ trong lòng ngươi. Cho dù hiện tại có chết, cũng là chết
không hối tiếc.”

Quân Thư Ảnh thả lỏng thân thể mặc cho hắn ôm, cánh tay Sở Phi

Dương đặt trên ngực y vừa ấm áp lại hữu lực, quanh thân đều là vị đạo của
Sở Phi Dương, hàm chứa toàn tâm toàn ý ái mộ cùng tín nhiệm, khiến y mê
hoặc lại lưu luyến. Cánh tay của Sở Phi Dương dần dần có phần cư xử xấu,
nguyên bản chỉ là lẳng lặng đặt trên ngực Quân Thư Ảnh đã chậm rãi vén
lên vạt áo, chui đi vào, từ từ tìm được một điểm nổi lên, lại khẽ vân vê.
Quân Thư Ảnh hơi run rẩy, đem mặt vùi vào giữa cổ Sở Phi Dương, kìm
nén cảm giác quái dị.Sở Phi Dương nhẹ nhàng cởi ra y phục của Quân Thư
Ảnh, lộ ra bờ vai trần trụi. Y phục kia chỉ tới đến hông liền tự động tụt
xuống. Sở Phi Dương vừa hôn nhẹ thân thể trong tay, vừa chậm rãi đem
Quân Thư Ảnh áp đến trên bàn, tụt giày của y, lại có chút cấp bách mà cởi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.