Quân Thư Ảnh vẫn thúc hắn: ” Chúng ta… đến trên giường đi….”
Sở Phi Dương than nhẹ một tiếng rồi đứng thẳng dậy, trực tiếp đi tới
trước giường ngồi xuống, vỗ vỗ ván giường, mới đối với Quân Thư Ảnh
quần áo không chỉnh từ trên bàn tuột xuống :” Lại đây.”
Quân Thư Ảnh đi tới hai bước, cuối cùng mới thấy có chút không được
tự nhiên…
Sở Phi Dương nắm tay thành trảo, Quân Thư Ảnh chỉ thấy bị một cỗ lực
mạnh kéo về phía trước, đột nhiên lao về phía Sở Phi Dương, vừa vặn bị Sở
Phi Dương tiếp được. Sở Phi Dương đem y đặt dưới thân, ở trên môi y
hung hăng hôn một cái, nói: ” Cái này hẳn là được chứ.”
Quân Thư Ảnh hừ lạnh một tiếng, cùng Sở Phi Dương đối mặt trong
chốc lát, lại nhắm lại hai mắt.
Sở Phi Dương nhìn Quân Thư Ảnh, gần như nghe được ‘ Ầm’ một
tiếng, đó là thanh âm dục hoả trong cơ thể đột nhiên thịnh vượng, cảm giác
cấp bách tới mức dường như đem chính mình đốt thành tro bụi….
” Ngươi… Ngươi thực sự là…. ” Sở Phi Dương kìm nén tiếng thở dốc
trong giây lát, há mồm hung hắn cắn trên vai Quân Thư Ảnh. Quân Thư
Ảnh ‘ Hừ’ một tiếng, có chút không thoải mái mà cau mày, hai tay khoác
trên vai Sở Phi Dương dụng thêm chút lực.Sở Phi Dương vừa tàn sát bừa
bãi trên thân thể người bên dưới, vừa đưa tay phải mở năm ngón hướng ra
phía ngoài, tung một trảo cách không điểm vật.
Một trận thanh âm ầm ĩ trôi qua, ngăn tủ gỗ bị đảo lộn, mấy thứ loạn
thất bát tao gì đó rơi vãi, một chiếc bình sứ nho nhỏ tinh xảo bay đến trong
tay Sở Phi Dương .
Sở Phi Dương mở nắp đậy, bên trong là thuốc mỡ trong suốt, còn có
chút hương thơm nhàn nhạt. Sở Phi Dương lấy ngón tay khơi một ít, tìm