ám, cực đoan đủ loại, từng là toàn bộ cuộc sống của y, y cũng từng nghĩ
những thứ như thế là toàn bộ nhân sinh của mình.Chính là không biết sai
lầm ở đâu, liền biến thành tình cảnh như hiện giờ. Địch nhân từng muốn
đưa y vào chỗ chết hiện giờ lại coi y như trân bảo, bảo vệ y đến cẩn cẩn
dực dực. Kẻ y từng muốn loại trừ cũng trở thành bằng hữu có thể đồng tịch
mà ngồi nói cười yến yến oanh oanh.
Quân Thư Ảnh tuy cố chấp, nhưng rốt cuộc cũng nguyện ý chân thật với
lòng mình. Thỉnh thoảng y có nhớ lại dĩ vãng, lại nhìn trước mắt, đây cũng
là cuộc sống y thích nhất. Có người thân mật, có nhi tử đáng yêu. Mặc dù
những việc này hơn phân nửa là do Sở Phi Dương cưỡng ép, mặc dù y
không thể như nữ tử khuất phục, nhưng nếu đã tiếp nhận hiện trạng, y cũng
không vì vậy mà tự phiền muộn chính mình.
Bất quá, luôn luôn có một sự tình, làm cho người ta cảm thấy………
” Ta không muốn đồng hành cùng Thanh Lang .” Quân Thư Ảnh nhíu
mày nói.
” Ngươi nghĩ rằng ta muốn sao?” Sở Phi Dương thở dài.
Vốn tưởng rằng lần này có thể cùng Quân Thư Ảnh song hành, du du
sơn, ngoạn ngoạn thuỷ, tróc tróc tặc, tăng tiến tăng tiến tình cảm, kết cục bị
người chặn ngang một cước, Sở đại hiệp sớm đã vô cùng khó chịu. Mới
nhớ tới giọng điệu thủ đoạn của Thanh Lang, Sở Phi Dương liền cảm thấy
đau đầu.
Đáng lẽ, có một số việc, nghĩ trong lòng là tốt rồi, thế nhưng Thanh
Lang hắn lại lớn tiếng nói ra. Nói mấy lời hồ đồ lẫn lộn đã đành, hết lần
này đến lần khác Sở đại hiệp có chút tâm tư không đúng đắn lại bị hắn vừa
nói một cái đã trúng phóc. Nếu chỉ làm trò trước mặt Yến Kỳ thì không nói
làm gì, thế nhưng hắn lại nói trước mặt Quân Thư Ảnh. Thực sự khiến cho