DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 616

nhắc tới trước mặt Quân Thư Ảnh. Hôm nay trong tình cảnh giấc mộng
Nam Kha này, những chuyện cũ từng được nghe lại có tác dụng như vậy.
Hơn nữa nhiều năm làm đại hiệp, hắn luôn luôn biết biểu tình thế nào có
tác dụng trấn an nhất cùng có thể khiến cho người tin phục.

Quân Thư Ảnh quả nhiên không hề hoài nghi, nhưng thay vào đó là thần

sắc bi thương buồn bã, vẻ mặt lã chã muốn khóc.

Quả nhiên là còn nhỏ, hỉ nộ đều lộ ra trên mặt. Sở Phi Dương thở dài,

lòng tràn đầy yêu mến sủng nịnh cùng thương tiếc_____ tuy rằng lúc y
trưởng thành cũng không thấy ở phương diện này có gì tiến bộ.

” Thư Ảnh, chuyện vừa rồi ta đều thấy được. Kỳ thực….. ngươi không

cần khổ sở, chí ít ngươi sớm ngày thấy rõ chân diện mục của Thiên Nhất
giáo chủ, bằng không còn không biết vì hắn ngu trung đến ngày nào.” Sở
Phi Dương mềm giọng an ủi .

” Ta đối với hắn trung tâm như vậy, thế nhưng hắn đối với ta. Ta không

hiểu……” Quân Thư Ảnh bi ai nói.

Sở Phi Dương trong nháy mắt có chút thụ sủng nhược kinh. Không vì

cái gì, chỉ vì Quân Thư Ảnh chưa từng thẳng thắn nói chuyện thân thiết với
hắn như thế. Hài tử này lúc nhỏ đối với người xa lạ không có chút bố trí
phòng vệ như thế sao? Này thực sự là……… quá nguy hiểm! Hay là nói
chính sách làm thân của hắn quá mức thành công…….Tâm tư ở trong lòng
Sở Phi Dương thiên hồi bách chuyển, thế nhưng nét mặt không chút thay
đổi, vẫn là bộ dáng đại ca đáng tin cậy, nắm tay Quân Thư Ảnh đặt trong
tay vỗ về, than thở ” Việc này ngươi nghĩ sai rồi. Không nói gạt ngươi,
Thiên Nhất giáo chủ này, ta âm thầm quan sát từ lâu. Hắn vốn là người lãnh
huyết vô tâm ích kỷ. Vì lợi ích của chính mình, đừng nói là thuộc hạ trung
tâm với hắn, cho dù là nhi tử của hắn, chỉ sợ hắn cũng không chút do dự mà
vứt bỏ. Cho nên, đều không phải ngươi làm không tốt, là người nhìn lầm
người.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.