DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 617

Quân Thư Ảnh rút tay ra, nhìn Sở Phi Dương, quay mặt đi, có chút suy

nghĩ.

” Nhìn lầm người loại chuyện này…….. cả đời người chỉ có vài lần như

vậy. Một lần thì đáng gì, hiện tại ngươi đã hiểu rõ hắn, như vậy không phải
điều tốt nhất sao.” Sở Phi Dương tiếp tục cười nói.

” Là hắn đem chúng ta nuôi lớn…….” Quân Thư Ảnh thấp giọng.

” Vậy ngươi trung tâm cũng coi như là hoàn trả ân tình của hắn, các

ngươi từ nay về sau không ai nợ ai.” Sở Phi Dương nói.

Một lúc sau, Quân Thư Ảnh mới lên tiếng ” Ngươi nói đúng……. Kỳ

thực ta đã sớm biết giáo chủ hắn hành sự cực đoan hung ác, chỉ là vẫn
không muốn đối mặt….”

Sở Phi Dương giật giật khoé miệng, thầm nghĩ một chút, ngươi còn

không biết xấu hổ nếu nói đến ai khác cực đoan hung ác, vi phu trước đây
thiếu chút nữa bị ngươi dày vò đến chết.

” Bất quá, nếu ngươi là địch nhân của chúng ta, vì sao phải cứu ta?

Ngươi có âm mưu gì?” Quân Thư Ảnh đột nhiên trở lên cảnh giác.

” Ta… ta chỉ là không biết vì sao, lần đầu tiên thấy ngươi, ta đã cảm

thấy thân thiết. Có lẽ, đây là duyên phận của chúng ta.” Sở Phi Dương cười
nói, nhìn khuôn mặt ngây thơ trắng mịn trước mặt, trong ngực thầm than
thở, ta thực sự không phải muốn đùa giỡn tiểu hài tử a.

Quân Thư Ảnh nghe xong cũng cười nói ” Đại ca nói rất phải. Ta nhìn

đại ca, cũng cảm thấy vô cùng thân thiết, giống như……. giống như bằng
hữu đã quen biết từ lâu.”

Sở Phi Dương bị y một tiếng gọi đại ca khiến cho trong lòng nhộn nhạo.

Quân Thư Ảnh nói chuyện nhu thuận lại ngọt ngào như thế, hắn thực sự là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.