ĐƯỜNG VỀ - Trang 138

cũng không muốn cưới mình, cho nên cô ta nhất quyết sống chết không
chịu vượt qua nổi ranh giới trong lòng, không buông được.

Lần này thái độ của Lộ Viêm Thần cực kì kiên quyết. Thiếu nợ trả tiền là

lẽ bất di bất dịch. Những chuyện khác thì chẳng có ý nghĩa gì.

Chuyện này anh cũng thấy nhà họ Triệu không có lỗi lớn gì, nhiều nhất

chỉ là do quá nóng lòng muốn gả con gái đi thôi, thấy anh một mình mới
giải ngũ trở về, có lẽ cũng vội vàng cưới vợ, họ mới nghĩ đó là chuyện tốt
thành đôi. Nhưng mà anh lại không định cưới, Triệu Mẫn San muốn dùng
dằng thì cứ dùng dằng, dây dưa mấy năm cũng được, nhưng cưới thì không.

Câu này như đâm vào tử huyệt của đối phương.

Kéo càng lâu thì người thua thiệt vẫn là Triệu Mẫn San, cô ấy cũng

không yêu Lộ Viêm Thần đến chết đi sống lại, càng kéo càng lãng phí thời
gian, càng làm cho người ta bàn tán.

Đêm đó Tần Phong chuyển lời Triệu Mẫn San đã đồng ý từ hôn, Lộ Viêm

Thần lập tức xông vào dội vài gáo nước lạnh, cả đêm không ngủ tháo hết ba
chiếc xe. Sáng sớm còn lái xe chở thằng bé ra ngoài hóng gió.

Vòng quanh trấn trên tới từng cửa hàng một, tìm tiệm mỳ mà trước kia

Quy Hiểu thích ăn nhất.

Đã nhiều năm như vậy mà nó vẫn còn ở đây, chẳng qua chỉ đổi một địa

điểm mới, cửa tiệm vẫn lớn như xưa.

Thằng nhóc nghe nói là dì Quy Hiểu thích ăn thì càng nhai vui vẻ.

Ông chủ cũng nhận ra Lộ Viêm Thần, câu đầu tiên ông hỏi là về cô bé

ngày xưa: “Trước kia cậu vẫn mang một cô gái tới ăn, dáng dấp được lắm
mà, chỉ thích ăn cay, ăn một tô mì mà đổ hơn nửa bình tương ớt. Mùa hè ấy,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.