ĐƯỜNG VỀ - Trang 16

“Lúc ấy đội trưởng Lộ nhắm ba mươi giây là quyết định bắn, mồ hôi

cũng không chảy một giọt, có phải đóng phim đâu, kinh thật”.

Những điều này đều là chuyện cô không hề biết.

Thực ra từ sau khi tách ra, mọi chuyện của anh cô đều không biết rõ.

Bởi vì chuyện trước khi chia tay quá không thoải mái, cho nên cô cũng

không thể mặt dày mày dạn đi hỏi em họ anh Hoàng Đình, chỉ có thể thỉnh
thoảng nghe được người cô trong nhà nói, nhà Hoàng Đình có một cháu
trai, học đại học xong thì đi lính. Cuối cùng cứ mơ hồ như thế, lệch dần đi,
giờ quay lại cũng thấy khó khăn.

Đến khi rời khỏi cục cảnh sát, mấy cảnh sát mới nói, thực ra bởi vì lần

này trong đội họ có người làm nhiệm vụ bị thương, đến chữa trị ở bệnh viện
cảnh sát vũ trang vùng phụ cân, cho nên Lộ Viêm Thần mới có thể đến đây
một chuyến.

Cuối cùng cảnh sát còn đưa số điện thoại của mình cho Quy Hiểu, nói Lộ

Viêm Thần ở trung đội cảnh sát vũ trang, không phải lúc nào cũng ra ngoài
được, nếu chuyện tương tự lại xảy ra, vi phạm quy định thì cũng rất phiền
toái, cứ tìm anh ta là được.

Quy Hiểu cầm, nói cảm ơn, nhưng chỉ là nói thôi, có lẽ sẽ không bao giờ

phiền anh ta lần nữa.

Dù sao, cô cũng không thể nghĩ được sau này còn cơ hội nào tới Mông

Cổ nữa không.

Lúc đến khách sạn, Tiểu Thái nài nỉ liên tục, muốn nhân lúc Lộ Viêm

Thần còn ở nội thành, có thể gặp mặt thêm một lần rồi ăn bữa cơm cảm ơn
luôn. Mấy đối tác kia cũng không ngớt lời phụ họa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.